“Thật sự là tôi còn chưa nghĩ ra.” Hồi lâu, Kiều Phương Hạ thở dài trả lời: “Bởi vì thật ra khoảng cách giữa tôi và anh gần hơn, cá nhân tôi lại không quá ưa thích những nơi xa xôi, Hoàng Nam phải bay ra nước ngoài tranh tài quanh năm, còn có luyện tập khép kín”.
“Thế thì sao?” Từ Đình Vinh yên lặng nghe cô nói xong, hỏi ngược lại.
“Nhưng… Tôi cũng không biết nói thế nào, trước mắt đúng là chủ đề giữa tôi và Hoàng Nam nhiều hơn một chút, bởi vì, tuổi tác của chúng tôi gần nhau” Kiều Phương Hạ thành khẩn trả lời.
Từ Đình Vinh khẽ cười nói: “Không sao hết.
Tôi cảm thấy, chí ít hôm nay tôi có thể nhận được một giải thưởng khuyến khích rồi?”
Kiều Phương Hạ im lặng hồi lâu, nhẹ gật đầu.
“Phòng của họ ở dưới tầng, cô mà không xuống mời, có lẽ bọn họ đã nấu xong nồi tự đun rồi” Từ Đình Vinh cười với cô, thấp giọng nói.
Nói xong, anh ta quay người tiếp tục xử lý thịt trong bồn rửa.
Kiều Phương Hạ nhìn theo bóng lưng của anh ta, thật ra trong thời điểm phụ nữ lựa chọn, trong lòng cũng sẽ giãy giụa giống như vậy, nhất là khi đối phương chủ động nhượng bộ, lấy lùi làm tiến.
Kiều Phương Hạ không hiểu sao cảm thấy có lỗi với Từ Đình Vinh.
Cảm thấy mình có chút giống mấy tên đàn ông cặn bã một chân đạp hai thuyền trên ti vi.
Cô không biết mình bị làm sao nên đã chọn đến chương trình này để tự hành hạ bản thân.
Kiều Phương Hạ ngầm thở dài, giữ im lặng cầm trên tay mấy con tôm đã chế biến xong, rửa sạch tay, đi xuống tầng mời mấy người Ty Hoàng Nam lên.
Xuống tầng đi đến phòng mấy người Tây Hoàng Nam mới phát hiện cửa phòng của bọn họ đang mở, một mình Kỳ Khanh Ngọc ngồi trên ghế sô pha xem tạp chí.
Kiều Phương Hạ đi đến cửa phòng khách nhìn Kỷ Khanh Ngọc, Kỷ Khanh Ngọc cũng nhìn cô, Kiều Phương Hạ lập tức hỏi: “Mọi người đã ăn chưa?”
“Chưa” Kỷ Khanh Ngọc lắc đầu.
“Vậy mọi người lên chỗ chúng tôi ăn đi, Từ Đình Vinh đang chuẩn bị xào rau rồi” Kiều Phương Hạ lập tức nhiệt tình mời mọc.
Đang nói chuyện, cô nhìn xung quanh hỏi: “Hoàng Nam đâu?”
“Không biết, anh ta ra ngoài được một lúc rồi, hẳn là đi tìm chị Vận” Kỳ Khanh Ngọc đứng dậy trả lời.
“Vậy cô lên phòng chúng tôi trước đi, tôi đến chỗ chị Vận tìm anh ấy!” Kiều Phương Hạ lập tức nói.
Camera đang quay, hai người nói chuyện đều khách khách sáo sáo, giống như quan hệ rất tốt.
“Được, tôi đi lên xem có thể giúp gì hay không” Kỳ Khanh Ngọc gật đầu trả lời.
Hai người ra cửa rồi mỗi người đi một ngả, Kiều Phương Hạ trực tiếp đi của phòng của Hà Vận.
Ngoài cửa có rất nhiều người, Kiều Phương Hạ nhìn một chút đã thấy thợ quay phim của Ty Hoàng Nam dập máy đứng ở bên ngoài, lập tức hỏi người đó một câu: “Hoàng Nam ở bên trong à?”
“Đang ở trong đó.
Dáng vẻ của thợ quay phim muốn nói lại thôi, do dự khẽ gật đầu.
Kiều Phương Hạ không để anh ta nghĩ nhiều, trực tiếp gõ cửa rồi tiến vào.
Ty Hoàng Nam đang đứng trên ban công, quay đầu nhìn thấy Kiều Phương Hạ tiến vào, vẻ mặt lập tức có chút không thể diễn tả..
Danh Sách Chương: