Một người đàn ông như vậy nâng niu Kiều Phương Hạ trong lòng bàn tay, Kiều Phương Hạ làm sao lại có thể tàn nhẫn đến nỗi quyết tâm nói ra được những lời tuyệt tình như thế? “Hơn nữa phu nhân nhìn xem, anh Lệ vậy mà nhớ số đo ba vòng của cô chính xác tới độ chỉ chênh lệch vài milimét, vòng eo dường như có chút nhỏ hơn, có lẽ là vì phu nhân vừa mới ăn gì đó.”
Kiều Phương Hạ cũng cảm thấy vòng eo của mình to hơn trước đây rồi, hôm trước mặc quần bò phát hiện ra vốn dĩ vừa vặn thắt lưng, lại có chút chật rồi.
Nguyên nhân không phải do cô ăn no.
Cô nhìn số đo ba vòng của mình, đắn đô một chút, trả lời: “Thật không dám giấu…thật ra tôi là em gái của Lệ Đình Tuấn.”
“Anh Lệ còn có em gái?” Stylist sững sờ, tầm tình lên xuống như đi tàu lượn siêu tốc.
“Đúng vậy, anh ấy có em gái” Phương Kiều Hạ gật đầu, vô cùng thành khẩn trả lời.
Ngoài cửa, Lệ Đình Tuấn quay lại lấy tài liệu để quên, đi tới gần phòng khách, vừa vặn nghe tới cuộc đối thoại giữa Kiều Phương Hạ và stylist.
Anh lập tức đứng lại tại chỗ, hướng ánh mắt vào bên trong phòng khách.
Dừng một chút, lập tức thay đổi hướng đi về phía trong phòng.
Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng bước chân, còn chưa kịp quay đầu, liền nhận thấy Lệ Đình Tuấn đã bước tới phía sau lưng cô.
Anh vươn một tay ra từ đằng sau, dùng lực giữ chặt cắm cô, trực tiếp xát tới môi cô.
Mấy giây sau, thả lỏng môi Kiều Phương Hạ ra, trầm giọng nói: “Yên tâm, tối nay độc sẽ tan”
Nói xong, lại xoay người mặt không một chút biểu cảm nào bước nhanh ra ngoài, lên tầng lấy tài liệu.
Còn lại ba người trong phòng, khó xử đưa mắt nhìn nhau.
“Thật xin lỗi, tôi…nhìn thấy anh ấy đưa lưỡi ra” Stylist nhỏ giọng nói.
Anh em nhà nào mà lại hôn kiểu Pháp? Danh nghĩa vợ chồng là thật không thể chối cãi.
Kiều Phương Hạ không khỏi khẽ nhíu mày, bây giờ cô chỉ muốn trừ độc trong miệng mình.
“Lệ phu nhân cô xem, bây giờ căn cứ vào số đo ba vòng của cô, chúng tôi có thể lập tức lấy tới hơn một trăm bộ lễ phục, toàn bộ đều đem đến để thử, hay cô muốn chọn ra một số bộ cô thích để thử?” Stylist lập tức đưa chiếc máy tính bảng tới trước mặt Kiều Phương Hạ đưa để gỡ bỏ sự khó xử.
Vừa dứt lời, lại nghe thấy tiếng Lệ Đình Tuấn đóng sầm cửa khi đi ra ngoài.
Ba người trong phòng sợ tới mức theo bản năng run lên.
Kiều Phương Hạ trước hết phục hồi lại tinh thần, bình tĩnh thu hồi lại ánh mắt, nói: “Không cần quan tâm tới anh ấy!”
Chạng vạng khoảng năm rưỡi, cửa khách sạn tòa nhà Empire State.
Vô Nhật Huy dừng xe, gọi điện thoại cho Lệ Đình Tuấn.
Kiều Phương Hạ vừa đợi, vừa nhìn thảm đỏ cách đó không xa, sự kiện tối nay xe re khá long trọng, trách nào Lệ Đình Tuấn đắc biệt tìm người tới tạo hình cho cô.
“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được… Điện thoại của Lệ Đình Tuấn lần đầu tiên không gọi được.
Vô Nhật Huy tiện tay cúp điện thoại, quay đầu nhẹ giọng nói với Kiều Phương Hạ: “Cậu hai vừa mới vào phòng họp lúc năm giờ, có lẽ vẫn đang họp, nếu không thì chúng ta đợi anh ấy một lát được không?”.
Danh Sách Chương: