Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kiều Phương Hạ dừng một chút, đứng ở tại chỗ.

Lệ Đình Tuấn gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng yêu kiều của cô chờ cô trả lời.

Cũng không biết qua bao lâu, Kiều Phương Hạ lại cười, cũng không quay đầu lại nói: “Lúc ấy chỉ là muốn nói với anh là, Năm mới vui vẻ”
Từ nay về sau, bọn họ sẽ không phải là hai người nữa, mà sẽ là ba người một nhà rồi.

“Nhưng là bây giờ tôi cảm thấy lúc đó tôi chắc điên thật rồi, đầu tôi chắc có vấn đề rồi”
Nhưng mà Kiều Phương Hạ rất rõ ràng lúc ấy cô đang làm gì.

“Lệ Đình Tuấn, anh vui hay không thì có liên quan gì tới tôi chứ?”

Câu cuối cùng của Kiều Phương Hạ như là niềm hi vọng cuối cùng của Lệ Đình Tuấn.

Khuôn mặt anh trắng bệch, cả người như bị rút cạn sinh lực vậy.

Anh ngơ ngác nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, nhìn cô nói xong, đầu cũng không quay lại mà bước nhanh vào cửa, bóng dáng biến mất ở phía sau cánh cửa.

Đầu anh đột nhiên đau nhói, bàng tang chưa bao giờ có sự đau đớn như vậy, anh đau đến nỗi không thể phát ra tiếng động, anh lùi lại hai bước rồi vịn vào chiếc xe bên cạnh, mắt cứ tối dần lại.

Kiều Phương Hạ vừa trở lại phòng nghỉ, đúng lúc Đường Nguyên Khiết Đan tính mặc áo khoác đi ra tìm cô.

Kiều Phương Hạ đi ra ngoài hơn hai mươi phút rồi, gọi điện thoại cô cũng không nhấc máy, Đường Nguyên Khiết Đan có chút lo lắng, đi đến góc đường thì hai người đụng mặt nhau.


Kiều Phương Hạ cúi đầu không nhìn đường, Đường Nguyên Khiết Đan ôm lấy tay cô, Kiều Phương Hạ lần đầu tiên không bị cô xô ngã.

“Chị làm sao thế? Vừa mới đi đâu lâu như vậy?” Đường Nguyên Khiết Đan không thấy rõ liền nhịn không được cau mày nói thầm với cô.

Kiều Phương Hạ không lên tiếng, chỉ là đưa tay lên lau má.

Đường Nguyên Khiết Đan lập tức thấy được mắt của Kiều Phương Hạ đỏ bừng, trong đó chứa đầy nước mắt.

Đường Nguyên Khiết Đan sửng sốt vài giây, có chút luống cuống, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Sao lại khóc vậy?” “Ai ăn hiếp chị? Em đi tìm hắn tính sổ!”
Đường Nguyên Khiết Đan vừa nói vừa cuốn tay áo, đi theo con đường mà Kiều Phương Hạ đi vào.

Kiều Phương Hạ lập tức dùng sức túm lấy Đường
Nguyên Khiết Đan, nước mắt không rơi nữa, im lặng lắc đầu với cô ấy.

Cô sẽ không để Lệ Đình Tuấn nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của cô đâu..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK