“Đây là bom hẹn giờ” Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm anh ta, nhẹ giọng trả lời.
Trên đường trở về Trạm Khánh Minh đã nghe A Chiêu nói.
Là anh ta đã lơ là, anh ta kiểm tra chất lượng chắc chắn nó là hàng thật nên mới mua, nhưng không ngờ lại có kẻ khoan cái này rỗng để hãm hại anh ta.
Bên trong phòng lại rơi vào trầm mặc, hồi lâu A Chiêu đứng bên cạnh mới cẩn thận hỏi: “Làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao nữa, lập tức lên du thuyền vứt xuống biển! Vứt càng xa càng tốt!” Trạm Khánh Minh khó chịu trả lời.
Để thứ này bên cạnh thì bất cứ lúc nào cũng sẽ phát nổ, giữ lại lâu cũng không được!
Ngay sau đó A Chiêu gan dạ, vớt sợi dây chuyền trong bồn tắm ra rồi chạy như bay ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại ba người Kiều Phương Hạ, Lệ Đình Tuấn và Trạm Khánh Minh.
Trạm Khánh Minh lại quay đầu nhìn hai người, anh ta thực sự tò mò, tại sao Lệ Đình Tuấn phải tới kiểm tra sợi dây chuyền của anh ta, rốt cuộc người phụ nữ này đã để xảy ra chuyện gì.
“Anh sẽ lập tức cho người mua một đồng xu giống hệt cho em, em lấy về mà giao nộp” Lệ Đình Tuấn nhíu chặt mày, đắn đo
một hồi lại nhẹ giọng nói với Kiều Phương Hạ: “Anh sẽ điều tra rõ kẻ xúi giục sau lưng.
”
Kiều Phương Hạ nhìn anh, trước mắt có lẽ đây là cách duy nhất có thể dùng được, để tránh rút dây đồng rừng quá sớm.
Ngay cả tại sao đối phương phải giết cô và Lệ Đình Tuấn sợ rằng chỉ có tra được người sau lưng mới có thể có kết luận.
Lệ Đình Tuấn luôn cẩn thận, việc lo lắng thì lại càng cẩn thận hơn, có lẽ đối phương vì Lệ Đình Tuấn đang ở đây không có cách nào ra tay nên mới nghĩ tới cách kia để hại bọn họ.
“Tạm thời em đừng suy nghĩ nhiều, có lẽ đối phương nhắm tới anh, em cứ giả vờ chưa xảy ra chuyện gì đi” Lệ Đình Tuấn lại thấp giọng dặn dò Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ yên lặng gật đầu một cái.
Trạm Khánh Minh đứng bên cạnh, càng nhìn hai người bọn họ càng mông lung, nhíu chặt mày trầm giọng nói: “Hai người không tính giải thích cho tôi – người cũng bị liên quan này một chút xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lúc này, Lệ Đình Tuấn mới quay lại nhìn Trạm Khánh Minh, đối diện với anh ta sầm mặt trả lời: “Cô ấy chính là vợ tôi.
”
“?” Trạm Khánh Minh kinh ngạc nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn, hoàn toàn mờ mịt.
Anh ta ngoảnh đầu nhìn Kiều Phương Hạ.
Cho nên vừa rồi suýt nữa anh ta đã ngủ với vợ của Lệ Đình Tuấn?
“Có lẽ anh biết cô ấy” Lệ Đình Tuấn ngừng lại, nhỏ giọng nói: “Cô ấy chính là một thành viên nòng cốt của Quân Diệt – Thanh Vân”
Đương nhiên là Trạm Khánh Minh biết đến tổ chức Quân Diệt này, anh ta mới hợp tác một vụ làm ăn với Quân Diệt không lâu trước đây.
Trạm Khánh Minh cũng biết Thanh Vân, cái tên được xếp hạng thứ ba trong Quân Diệt.
Nhưng anh ta tuyệt đối không ngờ Thanh Vân là phụ nữ, còn là một cô gái trẻ đẹp như vậy, hơn nữa lại là vợ của Lệ Đình Tuấn.
Anh ta im lặng một lúc, nhíu mày nói: “Nếu tôi biết Thanh Vân xinh đẹp như vậy thì đã…”.
Danh Sách Chương: