Kiều Phương Hạ đang trả lời tin nhắn của An Dương, An Dương gửi tới cho cô một đoạn video ngắn cảnh bữa cơm đoàn viên mừng năm mới ở nhà họ Mặc.
Mặc Hàn Bảo lẳng lặng dựa vào một bên cột nhà chơi trò chơi, phát hiện An Dương đang quay mình, anh ta quay đầu vào ảnh hình khoé miệng hơi hơi nhếch lên.
“Giúp mẹ chuyển lời đến sư phụ, anh ấy hình như lại đẹp trai hơn rồi, chỉ là trình độ chơi game thật sự quá kém rồi.” Kiều Phương Hạ mỉm cười, nhanh chóng trả lời An Dương.
“Tôi cảm ơn cô nhé.” Vài giây sau, Messenger gửi đến một tin nhắn của Mặc Hàn Bảo.
Kiều Phương Hạ đang trả lời, khoé mắt thoáng thấy nữ diễn viên vừa rồi ở ngoài cửa mâu thuẫn với cô đang đi lên.
Kiều Phương Hạ giả vờ như không nhìn thấy cô ta, tiếp tục đánh chữ cực nhanh trên màn hình điện thoại.
Lâm Minh Thư bước tới trước chiếc ghế sô pha dành cho mọi người ngồi nghỉ ở gần chỗ Kiều Phương Hạ ngồi xuống.
Những người phụ nữ có gia thế nổi tiếng ở bên cạnh nhìn thấy cô ta, đều lễ độ chào hỏi.
Kiều Phương Hạ nghe thấy Lâm Minh Thư và những người đó trò chuyện thân thiện, không khỏi nhíu mày.
Cô thức thời muốn đổi chỗ, dù sao cô đến đây cũng không phải tìm người gây sự, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Cất điện thoại đi về phía nhà vệ sinh, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nữ diễn viên nhỏ đang nhìn cô chằm chằm, hỏi mấy người ở bên cạnh: “Người phụ nữ này các cô CÓ quen biết không?”
Những người bên cạnh lập tức nhìn Kiều Phương Hạ, không có một ai quen biết Kiều Phương Hạ.
“Có thể là nhân viên của công ty anh Lệ?” Lâm Minh Thư tiếp tục thản nhiên hỏi.
“Có lẽ vậy?” Bên cạnh có người đáp lại: “Nếu cô ta là nhân viên của anh Lệ, vậy chắc hẳn hai người có quen biết chứ?”
“Chỉ là nhân viên mà thôi, không thể nào quen biết hết” Lâm Minh Thư ngay lập tức nhếch khoé miệng, trả lời: “Dù sao hôm trước lúc tôi tiếp anh Lệ, chưa từng gặp cô ta”
Ý tại ngôn ngoại, chính là nói cô ta rất quen thuộc Lệ Đình Tuấn.
Kiều Phương Hạ lại nhìn Lâm Minh Thư, ngoài tuổi còn nhỏ, thoạt nhìn có chút quen mắt ra, Kiều Phương Hạ không có chút ấn tượng nào với cô ta, những người phụ nữ có tin đồn qua lại với Lệ Đình Tuấn, có người như vậy?
Vậy chắc là niềm hứng thú mới rồi, nhưng Kiều Phương Hạ đã không còn muốn đi truy đến cùng.
“Cô lại đây.” Lâm Minh Thư cố ý lộ thân phận của mình ở trước mặt Kiều Phương Hạ, lập tức tiếp tục ra lệnh cho Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ không muốn quan tâm tới cô ta.
Hơn nữa, cô đã cực kì phiền chán phải đối phó với những người phụ nữ có quan hệ với Lệ Đình Tuấn.
“Xin lỗi, tôi không phải là nhân viên của anh Lệ, có lẽ cô lầm rồi.” Kiều Phương Hạ nhàn nhạt trả lời.
Nói xong, tiếp tục đi về phía nhà vệ sinh.
Nhưng vừa mới đi được hai bước, bên cạnh liền có người lập tức cản đường cô.
Kiều Phương Hạ hạ ánh mắt nhìn ống quần của người chắn trước mắt cô, trong mắt lộ ra vài phần mất kiên nhẫn.
Cho dù bây giờ cô đang mang thai, nhưng đối phó với những người phụ nữ vẻ ngoài cố tỏ vẻ dễ thương những nhẽo này, cũng vẫn dư sức.
Không biết con yêu quái chui ra từ động bàn tơ nào, trước đây cô chưa từng gặp qua người này, dựa vào chút quan hệ với Lệ Đình Tuấn, ngay cả Vô Nhật Huy còn không biết, cũng dám cản đường cô..
Danh Sách Chương: