Khó trách Lê Đình Tuấn hôm nay mặc áo sơmi đen, mang cà vạt đỏ đô, trước khi cuộc họp bắt đầu, Vincent có chút không nhịn được cười với cách ăn mặc điệu đà này của anh.
Bởi vì Lê Đình Tuấn rất hiếm khi mặc sơmi màu ngoài màu trắng.
Bây giờ mới hiểu được nguyên nhân, thì ra anh có tâm tư riêng của mình, anh muốn phối một bộ đồ cặp với vợ mình.
Nhưng mà hai người nhìn thấy, quả thật rất đắng đôi.
Lấy câu của Nước Anh Phương của họ mà nói, thì đây là tạo tác của trời.
Vincent cảm thấy có lỗi về hành vi sai sót hôm qua của mình, Kiều Phương Hạ đúng là đẹp hơn nhiều so với Tô Minh Nguyệt.
Chỉ là mặc váy để lộ đôi chân thôi cũng đủ làm cho người ta thổn thức rồi.
Lê Đình Tuấn thấy Vincent nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ như vậy,
chân mày càng nhíu sâu hơn, anh đem Kiều Phương Hạ lâu ôm vào lòng, rồi nhìn Vincent với ánh mắc không thiện cảm chút nào.
Vincent nhìn ra trong mắt Lệ Đình Tuấn chứa đầy mùi thuốc súng, lập tức nhún vai rồi nhanh chóng xuống lầu.
Anh ta thuần túy là vì ngưỡng mộ, Kiều Phương Hạ là bảo bối của Lệ Đình Tuấn, anh ta làm sao mà dám mơ tưởng chứ?
Lệ Đình Tuấn nhìn thấy Vincent đi xuống, mới buông lỏng Kiều Phương Hạ ra.
“Đợi lát xong tiệc rồi anh mới giải thích tiếp với em” Lệ Đình Tuấn thấy Kiều Phương Hạ vẫn không nói tiếng nào, anh lại cúi đầu nhẹ nhàng hôn môi cô, nhẹ giọng nói.
Dứt lời, anh nắm lấy tay Kiều Phương Hạ xuống lầu.
Khi đi đến lầu một, Kiều Phương Hạ theo bản năng muốn rút tay lại.
Nhưng mà chỉ vừa cử động nhẹ thì Lê Đình Tuấn liền phát giác được tâm tư của cô, lập tức dùng lực nắm chặt tay cô lại, sợ cô rút tay ra nên tay anh nắm chặt lại để cô không thoát ra được.
Lệ Đình Tuấn kéo Kiều Phương Hạ xuyên qua đám người, đi đến đâu, mọi người đều không phát ra tiếng động.
Đây là lần đầu Lệ Đình Tuấn ở trước mặt mọi người, còn có cả ống kính của giới truyền thông mà không hề lảng tránh nắm lấy tay một người con gái, hai tay siết chặt lại.
Bởi vì Lê Đình Tuấn thích đụng chạm với phụ nữ lắm, bên ngoài thậm chí còn đồn anh là gay nữa, đôi khi đi tham dự gì đó thì bên cạnh mới có phụ nữ đi cùng, dường như cũng không hề có qua cử chỉ thân mật nào, nói anh là vì để che mắt người ngoài mới dẫn theo thôi.
Bên ngoài đồn như thật vậy, còn nói là con trai anh là nhờ sinh hộ, chứ không có mẹ, vì nhà họ Lệ cần có người nối dõi, nhưng anh lại không muốn đụng vào phụ nữ, cho nên mới cung cấp tế bào mà thôi.
Gì cũng có.
Nhưng mà hôm nay nhờ có sự xuất hiện của Kiều Phương Hạ làm cho những tin đồn đó được tan vỡ hoàn toàn.
“Ở đây đợi anh một chút.” Khi đi đến gần giữa khán đài, Lê Đình Tuấn mới buông tay Kiều Phương Hạ ra và nhẹ giọng nói với cô.
Kiều Phương Hạ ngoài việc đợi anh thì không còn lựa chọn khác nữa.
Vẻ mặt cô lạnh nhạt nhìn Lê Đình Tuấn lên đài phát ngôn, anh tiếp nhận microphone, ánh mắt đầu tiêu là quay về phía Kiều Phương Hạ..
Danh Sách Chương: