Một lúc lâu sau, không đợi cô nói chuyện, giọng điệu mềm xuống trước nói: “Được rồi, thầy chính là qua đây xác nhận một chút con có phải là thật sự muốn đi không”
Lúc nói chuyện, mở cửa xe ra, hơi đưa tay ra về phía của Kiều Phương Hạ: “Qua đây”
Kiều Phương Hạ bước nhỏ lên trước một bước, Mặc Hàn Bảo kéo cô một cái, vỗ nhẹ hai cái trên vai của cô, thấp giọng nói: “Nếu như thật sự muốn đi, mọi chuyện lấy an toàn làm chính, cái khác thì thầy không nói nhiều nữa”
Giả như Kiều Phương Hạ thật sự đi rồi, hai ba năm không gặp nhau là chuyện rất bình thường.
Trong lòng của Kiều Phương Hạ cũng rất rõ ràng, Mặc Hàn Bảo có chút không nỡ.
Cô trầm mặc mấy giâ ừ một tiếng với Mặc Hàn Bảo.
Mặc Hàn Bảo lập tức nói: “Con với bọn Đường Minh Kỷ đi ăn đi, thầy còn có chút việc cần phải xử lý”
Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu, nói: “Vâng, thầy đi thong thả”
Đến tận khi chiếc xe ký hiệu G biến mất khỏi tầm mắt thì Kiều Phương Hạ mới thu ánh mắt lại.
“Đi thôi” Cô làm như không có chuyện gì lên xe của Đường Minh Kỷ, nói với Đường Minh Kỷ.
Đường Nguyên Khiết Đan chớp chớp mắt nhìn cô, nhỏ giọng nói: “Cho săn nhỏ đeo mặt nạ vừa nãy là ai thế? Lần trước ở trong phòng bệnh dáng vẻ của hai người hình như là quen biết nhau từ trước rồi”
Đường Nguyên Khiết Đan lần trước cũng đã nhìn thấy dáng vẻ giết người không chớp mắt của cô, Kiều Phương Hạ dứt khoát thẳng thắn trả lời: “Thầy của chị”
“Thầy của chị nhìn có vẻ rất là trẻ!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức có chút kích động: “Em thấy tuy mắt của anh ta rất to, nhưng một chút nếp nhăn chỗ khoé mắt cũng không có, còn có loại quần áo, còn có dáng anh ta lúc đi đường, khẳng định là lớn hơn chị có mấy tuổi, sao lại là thầy của chị vậy?”
*..“ Lục Nhất Minh ngồi ở ghế trước nhíu mày, quay đầu liếc nhìn Đường Nguyên Khiết Đan một c: Tuy anh ta không nghe hiểu Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan đang nói cái gì, nhưng anh ta nghe hiểu Đường Nguyên Khiết Đan ở trước mặt anh ta khen thẳng đàn ông khác đẹp trai.
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn như không thấy, tiếp tục kích động nói: “Anh ta còn ôm chị! Chị không thích hợp nha Kiều Phương Hạt Giữa chị và thầy của chị có phải là Đường Minh Kỷ ở đằng trước không kiên nhãn cắt đứt lời nói của Đường Nguyên Khiết Đan: “Yên tâm đi, người nhà họ Mặc bọn họ rất có quy tắc, thầy trò không được phép kết hôn”
Đường Nguyên Khiết Đan lập tức giống như quả bóng bay bị xì hơi vậy, lắc đầu tặc lưỡi nói: “Đáng tiếc”
Kiều Phương Hạ ngược lại chưa từng nghe qua cái quy tắc này, phỏng chừng là Đường Minh Kỷ chê Đường Nguyên Khiết Đan ồn ào quá, cho nên cố tình bịa một cái lý do ra lừa cô Đường Nguyên Khiết Đan ngẫm nghĩ rồi lại nói: “Vậy thì vẫn là người đàn ông chó đi.
Người đàn ông chó cũng vẫn miễn cưỡng được”
“Người đàn ông chó gần đây không đến tìm chị, có chút kỳ lạ” Nói xong, quay đầu nhìn Kiều Phương Hạ.
.
Ngôn Tình Ngược
Kiều Phương Hạ lúc này mới nhớ tới, vừa nấy Lệ Đình Tuấn gọi điện thoại cho mình..
Danh Sách Chương: