Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kiều Phương Hạ cả buổi không lên tiếng, chỉ là im lặng nhìn bảo vệ vác tay Lâm Minh Thư, xách Lâm Minh Thư như xách gà xuống lầu.

Cách rất xa rồi, cũng nhìn không thấy bóng dáng Lâm Minh Thư, nhưng vẫn còn có thể nghe được tiếng la hét không can tâm của cô ta truyền đến.

Kiều Phương Hạ bỗng nhiên nhớ ra, Lệ Đình Tuấn lần trước dẫn cô đến nước Hình Giang, lúc đêm khuya về đến biệt thự, trên người anh đều tràn ngập mùi nước hoa nữ nồng nàn ngọt đến phát ngán, chính là giống y như mùi hương trên người Lâm Minh Thư.

Cô bỗng nhiên cảm thấy cách hành xử này của Lệ Đình Tuấn có chút vấn đề, đặc biệt là xử lý loại trà xanh như này, là đàn ông mà có thể làm đến như vậy, đúng là quá tuyệt luôn ấy.

Giả bộ không biết Lâm Minh Thư, chỉ là để làm vẻ cho cô xem thôi sao?
Lấy một người con gái để khai đao, đúng là chỉ có anh ta thôi.

Lợi dụng xong rồi thì quăng qua một bên.


Kiều Phương Hạ bỗng nhiên có chút thương xót, dường như có thể cảm nhận được từ trên người Lâm Minh Thư, nhìn thấy kết cục tương lai của mình vậy.

Chương 633 Anh Rảnh Quá Sao
Lệ Đình Tuấn nghe thấy bọn họ đi xa rồi mới lại đến gần Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng hỏi: “Sao em lên đây thế?” Kiều Phương Hạ nhịn không được tiếng cắn môi, câu hỏi này của Lệ Đình Tuấn cũng thú vị đẩy, cô không lên đây, không lẽ ngồi dưới xe chịu lạnh sao?
Không lên đây thì làm sao có thể biết được Lệ Đình Tuấn ở bên ngoài lại có người phụ nữ khác chứ.

Tội cho cô, còn chưa gả cho anh nữa mà đã cảm thấy ngoài anh ra không cưới ai hết.

Kiều Phương Hạ mang theo một ánh mắt chế nhạo nhìn anh, cô không nói gì cả, chỉ cầm ly rượu đặt xuống bàn rồi đi ngang qua anh thẳng xuống dưới lầu.

Chỉ là vừa bước tới cầu thang thì liền bị người của Lệ Đình Tuấn cản lại.


“Đều đi xuống hết đi.” Đằng sau, Lệ Đình Tuấn nhìn những người xung quanh nói.

Chỉ có mỗi Kiều Phương Hạ bị cản lại, những người khác nhanh chóng ra khỏi lầu 2.

Hà Hoàng Nguyên đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, nhìn vào Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ nhìn anh ta cười nói: “Không gì đâu sư huynh, anh cứ đi làm chuyện của anh đi.”
Hà Hoàng Nguyên lại nhìn hướng Lệ Đình Tuấn, theo anh thấy, Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn giống như cặp đôi đang giận dỗi nhau hơn? “Mời anh Hà luôn nhé.” Một bên Vô Nhật Huy khách khí nói với Hà Hoàng Nguyên.

Hà Hoàng Nguyên lúc này mới thu hồi ánh mắt, không có xen vào chuyện của Kiều Phương Hạ nữa.

Lệ Đình Tuấn nhìn ra được, Kiều Phương Hạ lại hiểu lầm nữa rồi.

Vô Nhật Huy cùng hai bảo vệ cũng đi xuống lầu, anh mới chậm rãi đi đến chiếc ghế cao bên cạnh Kiều Phương Hạ ngồi xuống, anh đưa tay nhẹ nhàng níu lấy một tay của Kiều Phương Hạ và kéo cô đến trước mặt.

“Vừa rồi quả thật có một số việc cản trở anh, nhưng em cũng nên nghe lời, ở trên xe chờ anh chút chứ, đi lên đây cùng anh thì đâu có hiểu lầm rồi?” Anh cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt môi Kiều Phương Hạ, nói nhỏ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK