Đường Nguyên Khiết Đan ngoài miệng tuy rằng nói ghét, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa Kiều Phương Hạ đi đến chỗ Đường Nguyệt Anh dùng bữa.
Ăn đến một nửa, Dung Lãng Nghệ bỗng nhiên đến.
“Lãng Nghệ à, mẹ cháu không biết gói bánh chưng kìa, lại đây lại đây, 66 cái bánh chưng này đem về cho mẹ cháu.” Đường Nguyệt Anh một bên để vào túi, một bên dặn Dung Lãng Nghệ: “Đừng quên đưa cho mẹ nhé”
Nói xong, bà ta nhìn về phía nhà hàng nói: “Vừa lúc, sáng nay cô có làm vài cái, cháu ở đây ăn rồi mới về?”
Trong nhà hàng, Đường Nguyên Khiết Đan bị sặc bởi đống đậu xanh.
“Không ạ” Dung Lãng Nghệ thản nhiên trả lời: “Cháu ở nhà ăn rồi ạ”
“Vậy chiều nay cháu có hoạt động gì không?” Đường Nguyệt Anh lại quan tâm hỏi.
“Buổi chiều cháu có hẹn với bạn rồi ạ” Dung Lãng Nghệ tiếp tục trả lời.
“Vậy thì hay quá, dắt con gái nhà cô và Phương Hạ cùng đi nhé? Chúng nó ở nhà cũng không có gì làm cả, cô phải đi gầy sòng, cũng không lo cho tụi nó được.” Đường Nguyệt Anh lập tức trả lời.
“Cái gì cũng vừa đúng lúc vậy” Đường Nguyên Khiết Đan cau mày nói thầm.
“Nói cái gì đấy?” Đường Nguyệt Anh nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.
Đường Nguyên Khiết Đan không nói nữa, tiếp tục ăn cơm.
Kiều Phương Hạ biết Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh đang chiến tranh lạnh với nhau, cũng không biết hai người vì sao, dù sao hình như là có vài ngày không nói chuyện rồi.
Kiều Phương Hạ rót ly nước cho Đường Nguyên Khiết Đan, cười tủm tỉm đưa đến cạnh Đường Nguyên Khiết Đan.
Hai người nhìn nhau, Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Kiều Phương Hạ cười trên nỗi đau người khác, bỗng nhiên quay đầu nhìn Đường Nguyệt Anh nói: “Mẹ, bỗng nhiên con nhớ ra buổi chiều phải cùng Phương Hạ đi bệnh viện”
“Mùng một đầu năm đi bệnh viện làm chi? Phương Hạ con thấy không khỏe chỗ nào? Hay buồn nôn sao!” Đường Nguyệt Anh lập tức từ trong bếp chạy ra nắm tay hỏi.
Đường Nguyên Khiết Đan nguyên muốn nói phải đi với Kiều Phương Hạ làm khám nghiệm phụ sản, nhưng mà chỉ nghĩ thôi, Kiều Phương Hạ dặn là được nói ra ngoài, ấp úng trả lời: “Chị ấy có lẽ là lúc đi nước ngoài có chút không thích ứng được nên cảm thấy khó chịu thôi”
Đường Nguyệt Anh lập tức đưa tay sờ trán Kiều Phương Hạ, nhiệt độ vẫn bình thường
Lúc Đường Nguyệt Anh đưa tay tới, Kiều Phương Hạ có chút sửng sốt.
Đường Nguyệt Anh và An Phương Diệp không kém bao nhiêu tuổi, Kiều Phương Hạ trong nháy mắt, không hiểu sao lại nhớ tới An Phương Diệp.
Có thể là bởi vì chuyện năm mới này.
“Vậy cô đi nấu miếng trà gừng cho cháu, ngủ một hồi có thể sẽ khỏe thôi” Đường Nguyệt Anh suy nghĩ, rồi nói nhẹ nhàng với Kiều Phương Hạ..
Danh Sách Chương: