Người giúp việc dường như đã gặp nhiều người phụ nữ nóng lòng, gấp gáp như Kiều Phương Hạ nên chỉ trưng khuôn mặt không cảm xúc trả lời: “Một tiếng sau cô sẽ được gặp cậu ấy.”
Kiều Phương Hạ không hỏi nhiều nữa, xoay người bước vào căn phòng.
Trong phòng ấy vậy mà có hai người giúp việc đứng đợi sẵn, hình như là người chuyên phục vụ cho việc tắm gội.
Kiều Phương Hạ ngây ngốc một chút, hai người kia đi thẳng về phía cô, lập tức giúp cô thay quần áo.
Kiều Phương Hạ theo bản năng muốn phản kháng, nhưng
vừa nghĩ đến hình tượng trước mắt của bản thân là một minh tinh nhỏ dịu dàng, quyến rũ thì lập tức nhịn xuống để cho hai người họ loay hoay.
“Cậu chủ thích hai mùi hương, một là hương cam chanh, hai là hương nước hoa Louis XIV, cô Phó Kiều thích loại nào?” Người giúp việc phục vụ Kiều Phương Hạ tắm gội rồi giúp cô thay áo choàng tắm bằng lụa, nhẹ giọng hỏi.
Kiều Phương Hạ lại nghĩ rằng chủ nhân của ngôi nhà này sẽ không thích mùi hương cam chanh lắm, hơn nữa mùi hương này quá thanh mát, không phù hợp với cô.
Cô suy nghĩ một hồi rồi thuận miệng đáp: “Nước hoa Louis XIV đi.”
Người giúp việc phục vụ Kiều Phương Hạ tắm gội nhìn cô một cái, không nói tiếng nào, xoay người cầm lấy bình thạch anh có hoa văn trắng trong suốt ở bên cạnh, cẩn thận rót nước hoa vào trong bể tắm lớn.
Vốn dĩ Louis XIV chính là loại nước hoa làm từ hoa hồng cực kỳ cao quý và nổi tiếng, một bình trên thị trường có giá gần cả nghìn, mà sương hoa hồng sáng sớm tầm bốn, năm giờ sáng.
Truyện Đông Phương
mỗi ngày cần phải có người được đào tạo chuyên môn, rửa tay sạch sẽ chiết ra càng quý hiếm hơn.
Một bình nước hoa Louis XIV sạch sẽ thuần khiết như vậy, bất kể là người giàu có có thân phận địa vị như thế nào cũng khó mà mua được.
Bởi vì Trạm Khánh Minh đặc biệt thích hương hoa hồng tự nhiên và thuần khiết nên loại đồ vật này sau khi thu thập xong đều được đưa thẳng đến Thịnh Lâu, phần tươi mới còn dư lại hoặc là phần không đủ sạch sẽ mới là loại mà những người giàu có bình thường có thể mua được trên thị trường.
Người bình thường thậm chí không biết Louis XIV là thứ gì, Kiều Phương Hạ lựa chọn nó khiến người giúp việc hơi kinh ngạc.
“Hoàng tử của chúng tôi có thói quen sạch sẽ, phiền cô Phó Kiều đi tắm rửa sạch sẽ trước rồi hãy ngâm mình” Người giúp việc chuẩn bị nước ngâm mình sẵn sàng, xoay người nói với Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ nhìn hơi nước nhẹ nhàng bốc lên trên bể nước, nước trong này có thể là nước suối nóng, bể tắm cũng thiết kế giống như một hồ nước nóng ngoài trời vậy.
Nhưng mà nơi này không thể nào có suối nước nóng, nước này chắc hẳn là từ một nơi xa xôi hơn trăm cây số vận chuyển đến.
Đủ để thấy rằng vị hoàng tử này thích giày vò người khác đến mức nào.
Cô không nói gì, xoay người cởi áo choàng tắm bằng lụa rồi bước vào phòng tắm bên cạnh.
Cùng lúc này, trong căn phòng khác.
Trạm Khánh Minh lười biếng ngồi trên bàn đánh bài, nhìn màn hình chiếu HD, ánh mắt chậm rãi lia từ khuôn mặt mộc đang ngước lên khiến người ta kinh ngạc của Kiều Phương Hạ lia xuống.
Ngừng lại vài giây, anh ta nhịn không được mà cong khóe miệng, nói: “Người này không tệ.”
Chỉ là hơi gầy một chút..
Danh Sách Chương: