Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Từ Xán Dương cầm một cái kẹp nướng chuyên dùng để nướng cà ra, đặt hai miếng bánh mỳ vào trong đó rồi lấy kẹo bông gòn và socola đặt lên, đến khi kẹo bắt đầu tan ra thì lại đặt một lớp bánh mỳ ở trên đó kẹp lại bằng kẹp nướng, quét một lớp trứng gà lên để viền bánh.

Kiều Phương Hạ ở bên cạnh nhìn rất chăm chú, kẹo bông gòn nướng thì cô từng thấy nhưng đây là lần đầu cô thấy có người nướng bánh mỳ kiểu này.

Sau khi viền bánh rồi, mùi trứng gà và sôcôla thơm ngon bay lên, không ngờ lại thơm đến thế.

Từ Xán Dương làm xong một cái trước, đặt bánh vào chiếc đĩa ở bên cạnh, nói: “Để nguội chút đã, tôi làm thêm một cái nữa.”
Đình Trung thích đồ ngọt, ở nhà Lệ Đình Tuấn và Phó Viễn Hạo sẽ hạn chế việc cậu bé ăn kẹo, cậu ngửi thấy mùi bánh mì thôi là nước miếng đã ứa ra rồi, nhìn chằm chằm vào cái đĩa, đi còn không vững.



đã kéo tay cô để đổ nước lên chỗ bị bỏng rồi.

Hứa Phi Phàm, Đình Trung, Mạn Phi ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Từ Xán Dương.

Đình Trung nhìn bàn tay Từ Xán Dương đang kéo tay Kiều Phương Hạ, cậu trợn ngược cả mắt lên.

Ông chú xấu xa này sao có thể tự tiện sờ tay mẹ được chứ! Chú ta cố tình “Để tôi tự làm.” Kiều Phương Hạ cũng thấy không ổn, lập tức rụt tay mình lại, nhỏ giọng nói.

Từ Xán Dương quan tâm là loạn, Kiều Phương Hạ tránh anh ta, anh ta mới ý thức được ban nãy mình xốc nổi quá rồi.


Anh ta không dám động vào Kiều Phương Hạ nữa.

Kiều Phương Hạ rửa sạch sô cô la trên tay, Từ Xán Dương lại nhìn mấy cái, thấy da trên ngón trỏ và ngón giữa của cô đều bị bỏng đỏ hết lên, hình như sắp bị nổi bong bóng nước lên rồi.

Anh ta lại không nhịn được, trầm giọng xuống nói: “Hay là tôi đưa cô đến hàng thuốc gần đây, là lỗi tôi, vừa nãy tôi nên nhắc nhở cô trước.”
“Không sao, do tôi không biết, không cẩn thận, không phải do anh đâu.

Kiều Phương Hạ thấy mặt Từ Xán Dương có vẻ rất áy náy, cô không để ý lắm, lau tay bằng khăn giấy, trả lời.

“Giáo viên đời sống bảo cô ấy có mang hòm thuốc cấp cứu, để tôi tự hỏi là được.

Nói rồi, cô nói với Hứa Phi Phàm: “Hai người ở đây trông hai đứa trẻ nhé, tôi về khách sạn tìm giáo viên đời sống..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK