Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Dung Lãng Nghệ cùng lắm cũng chỉ là cùng Lệ Đình Tuấn bàn chuyện làm ăn mà thôi, nhưng Lục Nhất Minh và Lệ Đình Tuấn là bạn bè đấy! Cô ta thật sự không nghĩ tới hai người bọn họ sẽ có liên quan đến nhau!
“Nếu tất cả mọi người đều đã quen biết nhau vậy thì cùng ngồi ăn có được không?”
Lệ Đình Tuấn nhìn Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan, ngừng một chút rồi lại thấp giọng nói: “Tôi chị….”
Đường Nguyên Khiết Đan sửng sốt vài giây, lập tức thụ sủng nhược kinh lắc đầu nguây nguẩy trả lời: “Không được không được! Anh cứ đi nói chuyện làm ăn đi, không cần phải quan tâm đến chúng tôi!”
Đường Nguyên Khiết Đan không nghĩ tới, Lệ Đình Tuấn vậy mà lại có năng lực như thế! Kiều Phương Hạ mới nói hai câu mà anh ta có thể hiểu được ý tử của Kiều Phương Hạ, quả thực song thương vô cùng lợi hại! Khả năng này chính là thần giao cách cảm trong thần thoại!
Không hổ là người đàn ông mà cô ấy đánh giá cao!
Không uổng công buổi sáng hôm nay cô đã thay anh cầu xin Kiều Phương Hạ!
Cô ấy thề, về sau thật sự sẽ không bao giờ gọi Lê Đình Tuấn là người đàn ông xấu xa nữa! Cô ấy lại một lần nữa thấy chính mình mới là chó!
Kiều Phương Hạ cũng hiểu được, nếu mọi người cùng ăn cơm sẽ không khỏi lộ ra có chút giả tạo.

Cô cân nhắc một chút rồi mới nhẹ nhàng nói với Lệ Đình Tuấn: “Anh mau đi đi, chuyện của anh vẫn quan trọng hơn.” Lệ Đình Tuấn lập tức nhếch lên khóe miệng cười nói: “Được.”

Dứt lời, lại cúi đầu hôn lên trán của Kiều Phương Hạ “Bữa tiệc này của mọi người cứ ghi vào sổ cho anh để anh thanh toán, đợi một lát ăn xong thì cùng về, em ở trên xe chờ anh”
Kiều Phương Hạ nghe trong âm thanh của Lệ Đình Tuấn có chút ngây ngốc, buồn bực ở trong lổ mũi giống như bị cảm rồi.

Cô chợt nhớ tới đêm qua, anh đã ở dưới nhà Đường Nguyên Khiết Đan một đêm.

Có thể là trong xe quá lạnh nên bị cảm.

Cô chần chừ vài giây sau đó vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Ừ, được.”
Lệ Đình Tuấn lúc này mới buông cô ra, quay người cùng Dung Lãng Nghệ đi đến gian phòng ở cuối hành lang.

Kiều Phương Hạ nhìn theo bóng lưng của anh, vẻ mặt trong đáy mắt có chút phức tạp.


Vừa rồi kỳ thật anh chính là cố ý đợi cô mở miệng trước, để cô cầu cứu anh cho nên mới đứng ở cửa ra vào mà chưa rời đi, anh chính là đang đánh cược với cô.

Nhưng mà mỗi một lần khi ở trước mặt anh chắc chắn cô đều thua triệt để.

Lúc này đây cũng không có ngoại lệ chút nào.

Lúc cô thu hồi ánh mắt mới phát hiện Mạnh Quân Dao vẫn còn giật mình nhìn mình.

Cô nở nụ cười với Mạnh Quân Dao rồi nhàn nhạt hỏi cô ta: “Cô nhỏ, không phải cô nói muốn đi theo con của cô đi nói chuyện làm ăn sao? Tại sao vẫn còn không đi?”
Còn thiếu nước trực tiếp nói với Mạnh Quân Dao điều cô suy nghĩ trong lòng chính là ở đây không chào đón cô ta.

“À, đúng đúng đúng..” Mạnh Quân Dao đang ở trước mặt Kiều Phương Hạ không dám lỗ mãng, đây chính là người phụ nữ của Lệ Đình Tuấn đấy!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK