**********
Chương 107: Tâm tư cướp đoạt!
Copy nội dung từ truyện app
Bà ta đã kết thù oán với người phụ nữ này, đời này cũng đừng mong trông cậy cô ta sẽ coi mình là mẹ chồng mà hiếu thuận.
Khắp thế giới có bao nhiêu tiểu thư khuê các, có tài có dáng có giáo d
Copy nội dung từ truyện app
Chương 108: Em đi khấu đầu tạ tội với cô ấy!
So sánh với bản thiết kế của Dương Tâm, quả thật đúng là khác biệt một trời một vực, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Copy nội dung từ truyện app
Người phụ nữ kia là bậc thầy Huyền Sư, sớm biết như thế, thì trước đây cô ta đã không kén cá chén canh, bỏ lỡ tác phẩm tuyệt vời đó rồi.
Nếu cô ta mặc bộ lễ phục kia lên, nhất định sẽ có thể khiến mọi người xung quanh phải trầm trồ, trở thành người khiến tất cả phải ghen tị ngưỡng mộ.
Copy nội dung từ truyện app
Nhưng Bây giờ, mọi thứ đều đã đóng băng rồi, cô ta làm gì còn dũng khí liếm mặt đến cầu xin Dương Tâm, nói Dương Tâm tặng cho cô ta quyền sử dụng bản thiết kế.
Cũng là do người phụ nữ trước mặt này, bởi vì đố kị với tài năng của Dương Tâm, xúi giục giật dây cô ta, cho nên bây giờ mới rơi vào cục diện khó xử như này.
Copy nội dung từ truyện app
“Cô Đỗ, đây là buổi lễ trưởng thành của tôi, mặc loại lễ phục cũ rích lỗi thời này, sao có thể trở thành tâm điểm của toàn trường được? Là một nhà thiết kế, cô phải không ngừng sáng tạo đổi mới mới đúng chứ, đừng cứ mãi giậm chân tại chỗ, sẽ rất dễ bị đào thải đấy.”
TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.
Copy nội dung từ truyện app
Nụ cười trên mặt của Đỗ Như Linh cứng đờ.
Sáng tạo đổi mới?
Copy nội dung từ truyện app
Giống như Dương Tâm có thể thêm yếu tố gợi cảm và hở hang vào trang phục truyền thống sao?
Mấy ngày nay, cô ta đã thử, nhưng chẳng vẽ được cái gì ra ngô ra khoai cả, rất khó coi.
Copy nội dung từ truyện app
Trừ phi cô ta sao chép ý tưởng thiết kế của Dương Tâm, bằng không, thì đời này, cô ta cũng không thể thiết kế ra được một bộ lễ phục thời thượng được.
Nhổ vào!
Copy nội dung từ truyện app
Chết tiệt, tại sao mình lại bắt đầu có cái tư tưởng đi ‘liếm gót’ ả đàn bà kia rồi?
Ả đàn bà kia đã phá vỡ kiểu cách trang phục truyền thống, sẽ có ngày bị tẩy chay cho xem.
Copy nội dung từ truyện app
Cô ta đợi ngày đó!
“Cô ba, kiểu dáng lễ phục trong buổi lễ trưởng thành của cả mười tiểu thư khuê các đều là như thế này, cô đương nhiên cũng có thể dùng.”
Copy nội dung từ truyện app
‘Bộp’ Lục Thanh Thanh cầm bản vẽ trong tay hung hăng đập xuống mặt bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô có ý gì? Muốn nói tôi không xứng mặc một bộ lễ phục kiểu cách mới đúng không? Bản thân cô không có tài năng thiết kế, còn viện lý do tìm cớ, Đỗ Như Linh, trên thế giới này có vô số nhà thiết kế, tôi tùy tiện bỏ ra mấy trăm triệu cũng có thể mời được một người xuất sắc hơn cô.”
Sắc mặt của Đỗ Như Linh tái nhợt, cái con nhóc điêu ngoa này có ý gì?
Copy nội dung từ truyện app
Không muốn dùng bản thiết kế của mình sao?
Nếu như không muốn dùng bản thiết kế của cô ta, thì làm sao cô ta có thể được đề cử là ứng cử viên cho các buổi lễ thời trang long trọng được? Làm sao có thể giành được danh hiệu nhà thiết kế số một đây?
Copy nội dung từ truyện app
“Cô, cô ba, cô cho tôi thời gian thêm một tuần, tôi nhất định sẽ thiết kế ra được bộ lễ phục khiến cô hài lòng.”
“Một tuần?” Lục Thanh Thanh bỗng cất giọng cao vút, tức giận nói: “Buổi lễ trưởng thành của tôi chỉ còn có nửa tháng nữa thôi, cô lại bảo cho cô một tuần để vẽ lại? Nếu hiệu quả vừa ý tôi thì còn tốt, nhưng nếu không đạt yêu cầu của tôi, đến lúc đó thì phải làm thế nào? Lại cho cô thêm một tuần nữa để vẽ lại sao? Chờ cô vẽ xong, thì buổi lễ trưởng thành của tôi cũng kết thúc rồi.”
Copy nội dung từ truyện app
“Đúng vậy, thật sự xin lỗi cô ba, năm ngày, cô cho tôi thời gian thêm năm ngày, tôi nhất…”
Không đợi cô ta nói xong, Lục Thanh Thanh đã cầm lấy túi xách, đi thẳng ra ngoài.
Copy nội dung từ truyện app
“Tôi đi tìm người khác, không phiền cô Đỗ nữa. Còn về phần ứng cử viên buổi lễ trao giải thời trang, cô cứ đợi thêm bốn năm nữa đi, nâng cao tay nghề của bản thân, nếu không, thì đừng nói là bốn năm sau, thậm chí bốn mươi năm nữa, cô cũng đừng mong sẽ đủ điều kiện được đề cử.”
Nhìn bóng lưng của cô ta rời đi, Đỗ Như Linh chậm rãi xiết chặt bàn tay đặt ở bên hông thành nắm đấm.
Copy nội dung từ truyện app
Đều là do Dương Tâm, tất cả đều là do con đàn bà đê tiện kia.
Trước khi ả ta xuất hiện, địa vị của cô ở trong nhà họ Lục đều rất vững chắc, sau khi ả ta đến, tất cả những tình huống tốt đẹp đều bị ả ta phá hỏng.
Copy nội dung từ truyện app
Làm sao có thể nhẫn nhịn được?
Làm sao có thể cam lòng được cơ chứ?
Copy nội dung từ truyện app
Nếu cô không giải quyết ả ta, thì đời này làm sao mình có thể nổi tiếng được chứ?
“Dương Tâm, Dương Tâm, tao hận khong thể rút gân lột da, nghiền nát xương mày.”
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi Lục Thanh Thanh rời khỏi quán cà phê, cô ta trực tiếp đi lên phòng làm việc trên tầng cao nhất.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.
Copy nội dung từ truyện app
Lần này cô ta không có mạo muội xông vào mà đến văn phòng thư kí trưởng, để cô ấy thông báo rồi mới dám đi vào.
Lục Gia Bách đang xem tài liệu, liếc cô ta một cái, hỏi: “Tìm anh có việc gì sao?”
Copy nội dung từ truyện app
Lục Thanh Thanh có hơi khó xử, đầu lưỡi áp sát bên má, ậm ờ nửa ngày, mới ngập ngừng nói ra một câu: “Anh, em rất thích bộ lễ phục do Dương Tâm thiết kế.”
Cô ta thật sự rất thích rất thích, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy bản thảo, cô ta đã bị thu hút thật sâu.
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Bách nhíu mày, cười mà như không cười nói: “Mấy ngày trước không phải còn gân cổ nói bản thiết kế của cô ấy là sao chép, mặc lên người em sợ làm ô uế thanh danh của em hay sao? Giờ lại thay đổi thái độ, em có thấy rằng là em đang tự vả không?”
Lục Thanh Thanh mấp máy môi, giống như đã hạ quyết tâm, nói thẳng: “Chỉ cần anh có thể lấy được quyền sử dụng bản thiết kế kia, đừng nói là tự vả, anh bảo em đi xin lỗi Dương Tâm cũng được, cô ấy là bậc thầy nổi tiếng, cô ấy có năng lực, cô ấy xứng với danh hiệu nhà thiết kế số một, em có phải khấu đầu tạ tội với cô ấy cũng không sao hết.”
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Bách nhẹ nhàng cười, chậm rãi hạ giọng nói: “Em không phải là con nhóc chanh chua sao, nói đi, lần này là ai ở sau lưng xúi giục em, ngoại trừ Đỗ Hiểu Linh ra, thì còn có thể là ai được nữa chứ?”
“Cái này…” Lục Thanh Thanh hơi do dự, cô có nên nói ra Dương Nhã không?
Copy nội dung từ truyện app
Mấy ngày nay phát sinh hiểu nhầm với Dương Tâm, đều là do ả đàn bà Dương Nhã kia khích bác ly gián, bây giờ, suy nghĩ kĩ lại một chút, cô ta mới phát hiện, hình như bản thân mình đã bị người ta sử dụng như một vũ khí.
“Làm sao, bị người khác lợi dụng chẳng những không khó chịu, còn định bao che nhận tội thay cho cô ta hay sao? Em mà cũng là thánh mẫu bạch liên đấy à?”
Copy nội dung từ truyện app
“Không phải đâu.” Lục Thanh Thanh cắn răng, ngữ điệu ngập tràn căm hận nói: “Em sai rồi, đem những lời anh dạy bảo mấy năm nay vứt cho chó ăn, nghe lời xúi giục của người ta, không phân rõ đúng sai, lát nữa về nhà em sẽ quỳ ở trong từ đường tự kiểm điểm lại bản thân, còn về phần ai xúi giục em, trong lòng anh chẳng phải quá rõ ràng rồi sao, hỏi em cũng chỉ muốn bắt ép nhận ra được lỗi lầm của mình, bây giờ em thật sự đã biết sai rồi.”
Lục Gia Bách đứng dậy, đi vòng qua bàn làm việc, đến trước mặt của Lục thanh Thanh, dừng lại, giơ tay xoa đầu cô, bật cười nói: “Những lời dạy bảo mấy năm gần đây vẫn chưa vứt hết cho chó ăn, tự kiểm điểm thì thôi, đi gặp Dương Tâm, nói xin lỗi với cô ấy, đây là chuyện em bắt buộc phải làm, người ta có thành ý vì em mà thiết kế lễ phục, kết quả lại bị em nghi ngờ, đổi lại là ai thì cũng sẽ khó chịu thôi.”
Copy nội dung từ truyện app
Lục Thanh Thanh khẽ cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Nếu như em nói xin lỗi với cô ấy, cô ấy vẫn không chịu trao quyền sử dụng bản thiết kế cho em thì em phải xử lý như thế nào?”
“Em cứ đến gặp, xin lỗi cô ấy, thái độ thành khẩn một chút, việc còn lại cứ giao cho anh.”
Copy nội dung từ truyện app
“Thật sao?”
“Đi đi, Đoàn Ninh có địa chỉ nhà cô ấy, em đến gặp anh ta lấy thông tin.”
Copy nội dung từ truyện app
“Vâng.”
Căn hộ Thịnh Cảnh.
Copy nội dung từ truyện app
Chuông cửa vang lên.
“Nhị Cáp Tử, đi ra mở cửa.”
Copy nội dung từ truyện app
Nhị Cáp Tử rụt đầu lại, nằm rạp trên mặt đất giả chết.
Thật sự coi nó là đồ ngốc sao.
Copy nội dung từ truyện app
Lần nào đi ra mở cửa cũng đều bị đạp một cái, sau đó bay trong không trung tạo thành một đường vòng cung, rồi ‘rầm’ một tiếng đập xuống đất.
Nó đã bị chơi rút ra kinh nghiệm rồi.
Copy nội dung từ truyện app
Có đánh chết nó cũng không đi!
Dương Tùy Ý trừng mắt nhìn nó một cái, từ trên ghế sô pha xoay người đứng lên, bước ra lối vào mở cửa.
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi nhìn thấy người đến, cậu bé lập tức đóng ‘sầm’ cửa lại.
Toang!
Copy nội dung từ truyện app
Người bố khốn nạn sao lại dám tìm đến tận cửa thế này?
Anh ta e là chưa biết chị Tâm bây giờ tức giận đến mức nào.
Copy nội dung từ truyện app
Lục tiểu thiếu đi đến, nhướn mày hỏi: “Sao thế, cẩu vật?”
Dương Tùy Ý chỉ tay vào mắt mèo: “Không có mắt à, tự đi mà nhìn đi?”
Copy nội dung từ truyện app
Ặc.
Lục Minh Minh nhón chân liếc nhìn, sau khi nhìn thấy, hai chân như nhũn ra.
Copy nội dung từ truyện app
“Là chú khốn nạn, chú ấy, chú ấy, tại sao lại đến đây?”
Dương Tùy Ý giơ tay, đánh vào sau ót cậu bé một cái, hung ác nói: “chết tiệt cậu nhỏ tiếng một tí, đừng để mẹ tôi nghe thấy.”
ưỡng, cái gì cần cũng đều có đủ.
Copy nội dung từ truyện app
Bà ta thật sự không muốn cái loại phụ nữ không coi ai ra gì, ra tay bẻ gãy cổ tay bà ta bước vào cửa nhà họ Lục.
Lục Gia Bách đứng lên, ngước mắt nhìn về phía bà Lục, nhẹ giọng nói: “Ý của mẹ là cũng không chịu nhận hai đứa nhỏ kia?
Copy nội dung từ truyện app
TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.
Mặc kệ để bọn chúng lưu lạc ở bên ngoài sao?”
Copy nội dung từ truyện app
Bà Lục nghiến răng, dữ dằn nói: “Hai đứa con hoang không có giáo dưỡng, không xứng bước vào cửa nhà họ Lục chúng ta, mỗi tháng đưa cho chúng nó một ít tiền sinh hoạt, bảo bọn nó tránh xa nhà họ Lục chúng ta ra, đừng làm ô uế cổng nhà họ Lục chúng ta.”
Lục Gia Bách cười nhạt một tiếng, chuyển ánh mắt nhìn về phía Lục Gia Tân, lại hỏi: “Còn ý em như thế nào? Cũng không muốn nhận mẹ con họ sao, mặc kệ bọn họ lưu lạc ở bên ngoài sao?”
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Tân mấp máy môi, cắn răng nói: “Em, em không muốn dính đến người phụ nữ lạnh như băng đấy đâu, em không thể cho chúng nó thân phận trưởng nam trưởng nữ được, đưa chúng nó về gia tộc, sẽ chỉ khiến chúng nó bị bàn tán chỉ trích mà thôi, bị gia tộc dòng thứ coi thường, anh yên tâm, nếu như chúng nó thật sự là con của em, thì em sẽ nuôi dưỡng chúng nó, nhưng không thể mang chúng nó về nhà họ Lục được.”
“Tốt lắm.” Lục Gia Bách chẳng những không hề tức giận, mà còn cười nhẹ nói: “Nếu hai người đã không muốn đưa bọn họ về nhà họ Lục, vậy thì tôi cũng sẽ không coi chúng nó là cháu trai cháu gái nữa, cũng sẽ không coi chúng nó là máu mủ của em trai mình nữa.”
Copy nội dung từ truyện app
Trong lòng bà Lục dâng lên một tia cảnh giác, bà ta luôn cảm thấy lời nói của anh có vấn đề: “Con có ý gì? Con không coi chúng nó là cháu trai cháu gái, chẳng lẽ muốn coi chúng nó là con riêng sao?”
Lục Gia Bách cười không nói.
Copy nội dung từ truyện app
Bà Lục càng lo lắng, nghiêm nghị cảnh cáo nói: “Lục Gia Bách, mẹ không phép con có những suy nghĩ không an phận đấy, nó sẽ hủy hoại con, hủy hoại cả nhà họ lục.”
Hai mắt Lục Gia Tân trừng lớn, hơi kinh ngạc nhìn về phía anh trai.
Copy nội dung từ truyện app
Ông nhõi này không phải là định lấy Dương Tâm đấy chứ?
Nếu như thế, thì quá tuyệt rồi, anh ta không phải chịu trách nhiệm nữa rồi.
Copy nội dung từ truyện app
“Bà chủ, người phụ trách phòng y tế đã đến rồi ạ.”
Bà Lục trừng mắt nhìn con trai lớn một cái, khiển trách quát mắng: “Nhớ kĩ lời mẹ nói, dẹp ngay mấy cái suy nghĩ không an phận đấy đi, nếu không, ả đàn bà kia nhỡ có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng đừng trách mẹ.
Copy nội dung từ truyện app
Nói xong, bà ta đảo mắt, nhìn về phía cửa ra vào, lại nói: “Bảo anh ta vào đi.”
Người phụ trách phòng y tế từ bên ngoài đi vào, sau khi đi vào trong phòng khách, anh ta vội vàng khuyjy gối quỳ trên mặt đất: “Bà chủ, tôi vừa mới đi lên kho lạnh ở trên tầng năm kiểm tra thì phát hiện mẫu máu của cậu hai mất rồi, xảy ra sơ suất lớn như vậy là lỗi của tôi, cũng xin bà trừng phạt nghiêm khắc.”
Copy nội dung từ truyện app
Bà Lục lảo đảo, một lần nữa ngã ngồi ở trên ghế sô pha.
Mặc dù trong lòng đã chấp nhận sự thật hai đứa trẻ kia là máu mủ của nhà họ Lục, nhưng bây giờ nghe những lời xác thực chứng nhận, vẫn không thể tiếp nhận được đả kích lớn như này.
Copy nội dung từ truyện app
Nếu như mẹ con nhà cô ta xuất thân khuê các được bà ta xem trọng, thì bà ta sẽ vui vẻ biết bao, có cháu trai cháu gái là phúc khí lớn nhường nào cơ chứ.
Nhưng, nhớ lại chuyện Dương Tâm ở trước mặt nhiều người như thế bẻ gãy cổ tay của bà ta, bà ta lập tức không thể yêu thích nổi hai đứa con hoang do cô ta sinh ra được.
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Tân từ dưới đất nhảy dựng lên, nhanh chân đi đến trước mặt của người phụ trách, đưa tay túm lấy cổ áo của anh ta, cắn răng nói: “Anh chắc chắn là Minh Minh lấy đi mẫu máu của tôi?”
“Vâng, đúng vậy, trước khi đến tôi đã xem lại video giám sát, trong khỏng thời gian này chỉ có một mình cậu chủ nhỏ đi vào kho chứa mẫu máu, trăm phần trăm là cậu bé lấy đi rồi.”
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Tân hất anh ta ra, loạng choạng ngã ngồi ở trên thảm: “Thật sự là con của mình sao, chúng nó thật sự là máu mủ của mình sao. Cái này phải làm như thế nào bây giờ? Tôi đã đồng ý cưới cô ấy rồi.”
Từ lời nỉ non của Lục Gia Tân, Lục Gia Bách nghe ra được manh mối, nhíu mày hỏi: “Em ở nước ngoài có bạn gái rồi sao?”
Copy nội dung từ truyện app
Đúng rồi, thằng nhóc này cũng đã hai lăm hai sáu tuổi rồi, cũng đã sớm đến cái tuổi nói chuyện yêu đương, có bạn gái cũng là điều rất bình thường.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.
Copy nội dung từ truyện app
Lục Gia Tân lăn một vòng vọt tới trước mặt của anh trai, vươn tay bắt lấy cánh tay của anh, gấp gáp nói: “Anh, anh giúp em đi, em và Tình Tình là yêu nhau thật lòng, bọn em đã hoạch định xong tương lai rồi, em định, đợi sau khi cô ấy tốt nghiệp sẽ kết hôn với cô ấy, em không thể lấy Dương Tâm được, không thể.”
Lục Gia Bách đưa tay bóp trán, khuôn mặt tràn ngập vẻ bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Copy nội dung từ truyện app
Anh, còn có hi vọng!
Đoàn Ninh nói đúng, anh ở trên thương trường hô mưa gọi gió không sợ hãi bất cứ điều gì cả, đổi sang tình trường cũng nên đánh đâu thắng đó, trong lòng phải còn có hi vọng.
Copy nội dung từ truyện app
“Cho anh một chút thời gian, để anh suy nghĩ kĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào thì mới tốt.”
“Vâng vâng vâng, anh, anh là anh trai ruột của em, anh nhất định phải giúp em, nhất định phải giúp em.”
Copy nội dung từ truyện app
Bà Lục một mặt phức tạp nhìn về phía con trai lông mày đang giãn ra, bà ta thông minh lanh trí nửa đời làm sao có thể không nhìn ra tâm tư của con trai mình được cơ chứ.
Có lẽ, bà ta đã sai rồi.
Copy nội dung từ truyện app
Ngay từ đầu, hẳn là không nên ngăn cản người phụ nữ kia tiến vào nhà họ Trần, mà phải là ngăn cản cô ta bước chân vào nhà họ Trần mới đúng.
Lục Gia Bách và Trần Tuấn tuy là anh em họ, nhưng tính cách lại khác nhau hoàn toàn.
Copy nội dung từ truyện app
Trần Tuấn quá tao nhã, từ trước đến nay luôn hòa nhã và lễ độ, biết tiến biết lùi, biết phân biệt phải trái.
Còn Lục Gia Bách, nó không sợ ánh mắt của thế tục, chỉ làm theo ý mình, bây giờ lại nắm trong tay quyền thế to lớn, càng như hổ mọc thêm cánh, nếu nó muốn làm gì thì không ai có thể cản được nó.
Copy nội dung từ truyện app
Bà ta có thể nhìn thấy trong ánh mắt tỉnh táo và tự kiềm chế của con mình có một tia liều lĩnh muốn thoát khỏi sự gò bó giam cầm.
Nó, đang có ý muốn cướp người phụ nữ Dương Tâm này về.
Copy nội dung từ truyện app
Không được, bà ta tuyệt đối không thể trở mắt đứng nhìn con trai mình đi con đường ấy, hủy hoại bản thân, hủy hoại toàn bộ nhà họ Lục.
Gọi điện thoại, đúng rồi, bà ta sẽ gọi điện thoại kêu chồng trở về, bảo ông ấy mau chóng trở về mới được.
Copy nội dung từ truyện app
Buổi tối, Dương Tâm gửi một tin nhắn cho Trần Tuấn.
“Em biết anh đang rất khó chịu, em cũng như anh, không phải biết được sự thật mà khó chịu, mà là biết anh đau cho nên trong lòng em mới khó chịu. Thật ra nhiều khi em nghĩ, một người đàn ông hoàn hảo như anh, trên đời này liệu có người phụ nữ nào xứng với anh không? Đại khái chắc là không có, bởi vì hiện thực nhiều lần nói cho em biết, em không xứng với anh, cho nên những năm này, em không dám có bất kì suy nghĩ gì động tâm, chỉ dám coi anh là bạn mà đối xử, em muốn, sau này chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm bạn, đời người ngắn ngủi, đừng khiến nó thêm ưu phiền nữa. Mong năm tháng bình yên, quãng đời còn lại an nhiên.”
Copy nội dung từ truyện app
Tin nhắn gửi đi đã được hơn nửa tiếng, nhưng đối phương vẫn chưa trả lời lại.
Lại qua một tiếng, vẫn không thấy hồi âm.
Copy nội dung từ truyện app
Thế là, Dương Tâm biết, lần này Trần Tuấn thật sự đã bị tổn thương rồi.
Nếu hai đứa con của cô là máu mủ của bất kì người đàn ông nào khác, anh nhất định sẽ không từ bỏ dễ dàng.
Copy nội dung từ truyện app
Nhưng, người kia là Lục Gia Tân, là anh em họ của anh, nếu như anh tiếp tục theo đuổi cô, vậy anh đặt em trai của mình ở đâu? Đặt người thân hai nhà họ Trần – Lục ở đâu?
Trần Tuấn, chung quy, vẫn là Trần Tuấn mà cô biết, tỉnh táo và lý trí.
Copy nội dung từ truyện app
Ba ngày sau đó, Dương Tâm cũng không ra ngoài, mặc kệ những lời đồn thổi bên ngoài tiếp tục bay xa.
Mấy ngày này, người nhà họ Lục không đến tìm cô, cô cũng không chủ động đi tìm bọn họ, một chuyện lớn như vậy bị chọc ra, chính xác vẫn cần phải cho nhau một khoảng thời gian để thích ứng.
Copy nội dung từ truyện app
Tập đoàn Lục thị, quán cà phê.
Đỗ Như Linh cẩn thận dè dặt nhìn Lục Thanh Thanh ngồi ở phía đối diện, thử hỏi: “Cô ba, bản vẽ của tôi thế nào? Cô có hài lòng không?”
Copy nội dung từ truyện app
Hài lòng?
Lục Thanh Thanh nhíu mày, đây là cái rác rưởi gì vậy?
Copy nội dung từ truyện app