Mục lục
Truyện Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 973


Nói đến đây, cô ta đột nhiên dừng lại.


“Cố Ngọc Hiểu, cô hãm hại tôi.”


Đáng chết thật, vậy mà cô ta lại tự mình thừa nhận đã xúi giục Cố Ngọc Hiểu, để cô ta đi mời rượu Dương Tâm, ly gián tình cảm mẹ con giữa Dương Tâm và Lâm Vũ Loan.


Vốn dĩ cô ta định có chết cũng không thừa nhận, nhà họ Thẩm cũng không thể làm gì được cô ta.


Nhưng mới vừa nãy cô ta vừa nghe những lời Cố Ngọc Hiểu nói, cô ta liền mất đi khống chế, trực tiếp lỡ miệng thừa nhận.


Cố Ngọc Hiểu lạnh lùng cười: “Người phụ nữ độc ác giống như cô, thì phải dùng mấy thủ đoạn nham hiểm mới được, tôi biết cô không biết gì hết, cũng không biết đứa con tôi đang mang trong bụng không phải là của nhà họ Thẩm. Nếu không thì… cô sẽ không ngu xuẩn đến mức khuyên tôi dùng biện pháp mất đi đứa bé để vu oan cho Dương Tâm, chặt đứt hy vọng quay trở về nhà họ Thẩm nhận ông bà, tổ tiên của Dương Tâm, giống như cô đã nói, tôi chính là đang gài bẫy hãm hại cô, để cô tự thừa nhận chính mình xúi giục tôi.”


“Cô…”


Cố Ngọc Hiểu dứt khoát xoay người rời đi, ánh mắt dừng lại trên người ông Thẩm và Lâm Vũ Loan, gật đầu nói: “Mấy cái chứng cứ này hai người xem xong thì vẫn giữ thái độ hoài nghi, nhưng cô ta vừa nãy cũng đã chính miệng thừa nhận rồi, chắc sẽ không phải là giả đâu. Phải trái đen trắng, tất cả đều đã bày ra trước mắt rồi, hai người có chỗ nào không dám tin nữa không? Bao gồm cả việc tôi đã ám sát Dương Tâm, thuốc độc được bôi trên con dao cũng chính là do Thẩm Thanh Vi lấy từ chỗ Dương Nhã. Là tự cô ta đi tìm sau đó lấy thuốc độc ở chỗ Dương Nhã luôn, ý đồ đầu độc con gái ruột của hai người, một người phụ nữ có tâm địa độc ác giống như vậy, hai người thật sự còn muốn nuông chiều cho cô ta thêm hư, chuyện lớn hóa nhỏ nữa hay sao?”


Thẩm Thanh Vi lảo đảo lui về sau mấy bước, hai chân vướng vào nhau thế là cơ thể bị lệch trọng tâm rồi trực tiếp ngã ngay xuống đất.


Rõ ràng là bên dưới còn có thảm lót, trong phòng cũng có hệ thống lò sưởi, nhưng lúc này cô ta chỉ cảm nhận được sự rét lạnh thấu xương y như trước.


Hiện giờ không biết người phụ nữ Trần Cát Phượng kia đã chạy đến nơi nào rồi, cô ta đã không còn chỗ dựa nào nữa rồi, nếu như lại bị trục xuất ra khỏi nhà họ Thẩm vậy thì cô ta sẽ chết mất.


‘Ba’ một tiếng vang lên.


Lâm Vũ Loan hung hăng vỗ một cái thật mạnh lên mặt bàn, tức giận trừng mắt nhìn Thẩm Thanh Vi, vô cùng đau lòng mà nói: “Tôi không quan tâm chuyện cô nhận lại mẹ ruột của cô, cũng không quan tâm cô đã làm một vài chuyện nhỏ để làm khó dễ Dương Tâm. Nhưng cô ngàn vạn lần không nên mượn tay tôi đi chèn ép Dương Tâm, càng không nên có ý muốn giết Dương Tâm. Vì bảo vệ thân phận con dòng chính của cô, vì không để người ngoài cười nhạo cô, tôi lại một lần nữa từ chối chính con gái ruột của mình, không cho con bé quay trở về nhận ông bà tổ tiên. Thử hỏi còn có chuyện gì mà cô không vừa lòng nữa hả? Vì sao cô còn muốn làm vậy nữa? Cô làm như vậy, có cảm thấy có lỗi với tôi không hả?”


Thẩm Thanh Vi giống như là chịu kích thích gì lớn lắm, ngã xuống bổ nhào qua ôm lấy chân Lâm Vũ Loan, vươn tay chữ giặt lấy chân của bà ta.


“Mẹ, con sai rồi, con thật sự biết sai rồi, mẹ cho con một cơ hội để làm lại được không ạ? Mẹ nể tình con cũng đã ở bên cạnh bầu bạn với mẹ nhiều năm như vậy rồi, đừng đuổi con ra khỏi nhà họ Thẩm được không?”


Lâm Vũ Loan mạnh mẽ đá cô ta ra, trừng mắt nhìn qua: “Nếu tôi còn tha thứ cho cô nữa, vậy thì chính là tàn nhẫn đối với con gái ruột của tôi, vì cô, tôi đã khiến con gái tôi vô cùng thất vọng rồi, Nhưng cô cũng không chịu thua kém, tạo ra một cái bẫy lớn như vậy, còn hợp tác với người phụ nữ Trần Cát Phượng kia tính toán hại chết con gái của chúng tôi, cô còn mặt mũi nào mà xin tôi tha thứ cho cô nữa? Nếu không phải là con gái tôi mạng lớn, sớm đã chết trong tay cô hàng trăm nghìn lần rồi.”


Ông Thẩm cũng theo đó mà đứng dậy, gằn từng câu từng chữ nói: “Ngày mai tôi sẽ mở một cuộc họp báo, tuyên bố trục xuất cô ra khỏi nhà họ Thẩm, cô không xứng với cái danh con gái dòng chính của nhà họ Thẩm tôn quý này. Tuy con gái của tôi cũng không cần mấy thứ này, nhưng những thứ thuộc về con bé, cũng nên trả lại cho con bé rồi. Giống như vợ tôi vừa mới nói, con gái của tôi không bị mấy người hại chết, là con bé phúc lớn mạng lớn, bỏ qua cho cô chính là đâm vào tim con bé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK