Vốn dĩ Trần Uyên mới bị sảy thai vẫn còn chưa khỏe hẳn, bây giờ lại bị dằn vặt như vậy, cả thể xác và tinh thần của cô đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Bây giờ Lâm Thanh đã bị đẩy đi, sức lực trên người cô dường như bị rút sạch, trực tiếp ngã vào trong ngực Thẩm Thành.
Trong phòng khách ở nhà chính của gia tộc Hải Nhân.
Một tiếng ‘chát’ giòn giã vang lên.
Ông Hải vung tay tát mạnh một cái khiến Hải Cẩn ngã uỵch xuống ghế sô pha, ông ta quát lên: “Nói, đứa con hoang trong bụng mày rốt cuộc là của ai?”
Hai bố con ông hai Hải ở một bên cười gằn nhìn nhìn Hải Cẩn bị đánh ngã trên ghế sô pha, trong mắt hai người đều hiện lên ý cười lạnh lẽo và vẻ mưu mô tính toán. Quả nhiên là bọn họ đoán không sai, trong bụng con điếm này đúng là đang thai nghén một đứa con hoang. Lần này thì tốt rồi, là chính bản thân cô ta muốn chết, vậy thì cũng đừng trách bọn họ không nhớ đến chuyện cốt nhục tình thân.
Cô ta lấy thân phận người thừa kế kết hợp với đàn ông ngoại tộc, mang thai một đứa con hoang không biết bố ruột là ai. Cho dù cô ta là con gái của gia chủ thì thế nào? Vi phạm gia quy thì vẫn phải chịu hình phạt nghiêm khắc nhất như thường thôi!
Cho dù bây giờ cô ta có đồng ý phá bỏ cái thai trong bụng đi, thì cô ta cũng đã mất quyền thừa kế gia tộc rồi. Còn nếu cô ta không chịu phá thai, vậy thì ngại quá, cô ta chỉ có một kết cục mà thôi, đó chính là bị đuổi ra khỏi nhà, vĩnh viễn cũng không thể tự nhận mình là con cháu của gia tộc Hải Nhân nữa.
Hải Cẩn bụm má, híp mắt nhìn hai bố con ông hai Hải đứng bên kia, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh lẽo.
Cô ta không ngờ rằng hai bố con nhà này lại cấu kết với nhau làm việc xấu, thế mà lại dùng âm mưu thủ đoạn, giở trò sau lưng đê hèn đến như vậy.
Cô ta đã lấy nước ối trong cơ thể chia ra làm nhiều phần, sau đó đưa ra bên ngoài gia tộc, ủy thác cho người đáng tin cậy tiến hành xét nghiệm ADN lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư. Cô ta có thể đề phòng được một lần, liệu có thể đề phòng được hai lần, ba lần, bốn lần không?
Bây giờ, chuyện đã bại lộ, cô ta sẽ chẳng có kết cục đẹp đẽ gì cho cam. Nhưng mà trước khi rời khỏi gia tộc, cô ta nhất định sẽ không để cho hai bố con nhà này được thoải mái đâu!
“Chú hai thật là cao tay quá, tôi vô cùng khâm phục. Chuyện này cũng chẳng thể oán trách bất kỳ ai, chỉ trách là tôi quá mức ngây thơ, đánh giá thấp mức độ vô liêm sỉ của các người mà thôi! Như mong muốn của các người, hiện tại chuyện tôi mang thai một đứa bé không rõ là con ai đã bại lộ, nói nghe một chút, các người muốn xử lý tôi như thế nào?”
“Xử lý như thế nào?”
Hải Định cười lạnh một tiếng, nói: “Gia tộc tin tưởng cô, chuẩn bị giao quyền lực vào tay cô, còn cô thì hay rồi, liên hợp với đàn ông ngoại tộc âm mưu thâu tóm toàn bộ gia tộc Hải Nhân, đúng là đáng chết!
Đừng tưởng rằng cô là con gái của gia chủ thì có thể may mắn tránh khỏi sự trừng phạt. Bây giờ, chuyện cô mang thai con hoang không biết là của người nào đã trở thành sự thật, cô cũng chẳng còn cách nào mà ngụy biện hết. Mặc dù chúng tôi không có quyền giết cô, thế nhưng chúng tôi có quyền phá bỏ đứa con hoang trong bụng cô, sau đó giam cầm cô cả đời!”
Hải Cẩn cười lạnh: “Anh có tư cách gì mà đòi phá bỏ bào thai trong bụng tôi? Anh lại có tư cách gì mà đòi giam giữ tôi? Dựa theo gia quy, tôi mang thai con của người ngoại tộc, các người chỉ cần trực tiếp đuổi tôi ra khỏi nhà là được rồi!”
Ông Hải nhíu mày. Ông ta không có con trai, chỉ sinh được hai người con gái. Vốn dĩ, quyền thừa kế thuộc về cô con gái lớn. Nhưng mà, con nhóc kia thật khiến người ta thất vọng, cuối cùng thì vi phạm gia quy rồi bị đuổi ra khỏi nhà. Ông ta cứ tưởng rằng con gái thứ hai hoạt bát phóng khoáng, tuân thủ quy tắc lại còn thông minh lanh lợi, có thể gánh vác trọng trách của gia tộc. Không ngờ đến cuối cùng cũng đi vào cùng một con đường giống hệt như chị gái của cô ta. Điều này bảo người làm bố như ông ta sao có thể không đau lòng, không thất vọng cho được? Một người hai người đều là như vậy, các cô có từng suy nghĩ đến cảm nhận của người làm bố như ông ta hay không? Vì để nâng đỡ cho các cô lên nắm quyền, các cô có biết ông ta đã phải tốn bao nhiêu công sức không? Ấy thế mà đến cuối cùng ai cũng gây thất vọng như vậy, để người khác nắm được nhược điểm, ông ta là chủ của một gia tộc, làm sao có thể thiên vị được đây?