Lục Gia Bách khoát tay: “Cậu không cần lo lắng cho cô ấy, cô ấy rất thông minh. Cô ấy đã biết tôi giả vờ mất trí nhớ, biết tôi sẽ không bao giờ để mặc Triệu An và Lê Vãn Trinh bị giết, cho nên cô ấy sẽ chuẩn bị thật kĩ càng để bảo đảm an toàn cho bản thân.”
Lạc Hồ không nói thêm gì nữa, quay người đi về phía cửa.
Mới đi được vài bước Lục Gia Bạch đã gọi anh ta lại: “Những kẻ gài bẫy em gái cậu làm rò rỉ tin mật của tổ chức cấp cao năm đó đều đã biệt tăm. Nhưng tôi đã phái người đi tìm bắt bọn họ, nhất định sẽ trả lại sự trong sạch cho em gái cậu.” Lạc Hồ không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước nói: “Cảm ơn.”
Gia tộc Hải Nhân.
Nơi ở của ông hai Hải.
Trong phòng trà.
Hải Định vội vàng bước vào nói với ông Hải, người đang uống trà: “Bố, con nhận được một tin tức đáng tin cậy, nói rằng vợ Thẩm Thành mang thai nhưng đó không phải con anh ta. Bây giờ cô ta đã bị sảy thai, mối quan hệ giữa Thẩm Thành và nhà họ Cố hoàn toàn tan vỡ. Vì vậy con cảm thấy việc Thẩm Thành nói với chúng ta rằng anh ta đã từ bỏ Hải Cẩn chỉ là một cái cớ để kéo dài thời gian. Anh ta nhất định sẽ nghĩ cách để cứu cô ta ra ngoài.” . Ngôn Tình Sắc
Ông hai Hải đặt chén trà xuống cau mày nhìn anh ta hỏi: “Nếu cô ta thực sự rời khỏi gia tộc Hải Nhân thì sẽ có hậu quả gì?”
Hải Định nghiến răng nghiến lợi nói: “Dù là Vân Hành hay cô ta đều đã biết quá nhiều bí mật cấp cao của gia tộc Hải Nhân, bao gồm cả việc phân chia quyền lực của gia tộc ở mỗi quốc gia. Nói cách khác, cô ta đang nắm trong tay vận mệnh cả cả gia tộc, nếu như để cô ta chạy trốn cùng với Thẩm Thành, hai người bọn họ có ý đồ gì đó, đánh úp chúng ta tới lúc đó trở tay không kịp.”
Ông hai Hải hơi nheo mắt.
Ông ta biết những lời con trai mình nói không phải chỉ là lời đe dọa.
Trước đây thằng nhóc Vân Hành đã nắm được một nửa quyền lực của gia tộc Hải Nhân.
Sau này Hải Cẩn quay về, người đứng đầu gia tộc lại dần dần giao lại quyền lực vào tay cô ta.
Hai người này tin tưởng lẫn nhau, trao đổi thông tin qua lại với nhau.
Nói cách khác, Vân Hành đã nói tất cả những bí mật mà anh ta nắm được cho Hải Cẩn.
Nếu để cô ta đi theo Thẩm Thành, nhỡ nhà họ Thẩm có ý định thôn tính gia tộc Hải Nhân chẳng phải gia tộc sẽ phải đối mặt với thảm họa diệt vong hay sao.
“Vậy con muốn làm thế nào?”
Vẻ mặt Hải Định vô cùng đáng sợ.
“Diệt cỏ phải diệt tận gốc, nếu đã đâm lao thì chúng ta phải theo lao, hãy bí mật giết chết cô ta để tránh xảy ra bất trắc sau này.”
Ông hai Hải bất ngờ, bật dậy khỏi ghế.
Sau khi im lặng một lúc, ông ta cau mày hỏi: “Con nghe được tin tức này từ đâu? Có đáng tin không? Nếu như cái thai của con gái nhà họ Cố thực sự không phải của Thẩm Thành, vậy tại sao nhà họ Thẩm không đứng ra làm rõ chuyện này?”
Hải định mỉm cười gian xảo: “Thẩm Thành muốn giấu chuyện này đi vì không muốn chúng ta biết. Bởi vì nếu chúng ta biết, tính mạng Hải Cẩn sẽ gặp nguy hiểm. Còn về việc tin tức này từ đâu mà có, chính đứa con gái nuôi nhà họ Thẩm – Thẩm Thanh Vi đã nói cho con biết. Nếu đổi lại là người khác nói con sẽ không tin, nhưng lời người phụ nữ này nói thì con tin tưởng một trăm phần trăm. Bởi vì cô ta hận Dương Tâm tận xương tủy, chỉ cần có thể làm cho Dương Tâm đau khổ, cô ta có thể làm bất cứ điều gì. Ví dụ như… mượn tay chúng ta giết chết Hải Cẩn để làm cho Dương Tâm phải đau khổ dằn vặt.”
Ông hai Hải suy nghĩ một lát, đồng ý với anh ta, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, cứ làm theo cách của con đi, chúng ta sẽ bí mật giết cô ta trong tù.”