“Đúng, liên quan tới chuyện Dương Tâm tham ô từ thiện trung gian kiếm lời cho mình thì chúng tôi nhất định phải biết rõ ràng sự tình, nếu như cố ấy thật sự có tội thì chúng ta sẽ cùng nhau lên án, nếu như cô ấy vô tội thì ai cũng đừng hòng đổ oan cho người ta.”
“Thiếu niên, cả mấy cô gái này nữa, các người tới đây để làm cái gì chứ?”
Một thiếu nữ móc từ trong ba lô ra một chồng tài liệu lớn, thở hổn hển nói: “Đây là tất cả tài liệu chị Dương Tâm đã từng tài trợ học bổng cho chúng tôi, bởi vì chị ấy dùng tài khoản nước ngoài nên tên họ Hà kia không thể điều tra ra, cái này chính là bằng chứng chứng minh chị Dương Tâm đã từng giúp đỡ chúng tôi.”
Một thiếu niên khác đi theo phụ họa nói: “Đúng, chị Dương Tâm đã tài trợ hết thảy cho hơn ba mươi nghìn sinh viên, hao phí gần một nghìn năm trăm tỷ để chúng tôi thực hiện ước mơ được học đại học.
Chị ấy không nên bị cái quan tham mục nát này đổ tội oan uổng, đây chỉ là một phần của bằng chứng thôi. Bạn học tôi ở nước ngoài còn đang xử lý chuyện này, nhất định từ ba đến năm ngày là có thể đem tất cả bằng chứng ấy mang về nước.”
Mấy người bên ngoài đã nhận lấy bằng chứng trên tay du học sinh rồi xem xét, nhao nhao gật đầu.
“Bọn họ không có nói sai, đúng là tài khoản của Dương Tâm ở nước ngoài đã tài trợ cho bọn họ, những khoản tiền trên đây mỗi một giao dịch có thể lên tới ba tỷ đó.”
Trợ lý của chuyên gia Hà nhìn những thứ trong tay mình được gọi là bằng chứng tham ô mà đột nhiên cảm thấy phỏng cả tay.
Mẹ nó, cầm những thứ giả tạo này mà đổ tội cho Dương Tâm thì không phải đang tự vả bôm bốp vào mặt mình hả?
Chuyên gia Hà lúc này bỗng vô cùng luống cuống.
Ông ta không ngừng hướng về trợ lý rồi nháy mắt, ám chỉ anh ta hãy nhanh chóng đem cái gọi là chứng chứ trong tay kia phá hủy đi.
Kỳ thật không cần ông ta nhắc nhở, trợ lý cũng dự định làm như vậy.
Bọn họ hiện đang là châu chấu trên một cái thuyền, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, nếu chuyên gia Hà lật thuyền thì anh ta cũng sẽ không có kết quả gì tốt đẹp.
Mà thế cục dưới mắt đang dần dần sáng tỏ, đối chuyên gia Hà mà nói thì quả thực vô cùng bất lời. Thật sự nếu không làm chút gì đó cứu vãn thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng tan tành thôi.
“Cậu tranh thủ thời gian thừa dịp hỗn loạn rồi rời đi, đem những vật này tiêu hủy đi.”
“Vâng.”
Nhưng những tính toán của bọn họ cuối cùng trở thành bọt nước, bởi vì trợ lý vừa mới chuẩn bị lặng lẽ rời đi liền bị Thẩm Thành cho người bắt quả tang tại chỗ luôn.
“Trợ lý Trình, anh tính đi đâu đó? Sự tình còn chưa có hướng giải quyết anh đã vội vã rời đi là sao?
Không định buộc tội em gái tôi phạm pháp nữa hả? Tôi nhớ anh có nói những chứng cớ anh còn nắm trong tay đâu rồi? Muốn đi cũng được thôi, nhưng trước tiên để lại nhưng cái chứng cứ mà trước kia anh tính buộc tội em gái tôi ở đây đi.”
Trợ lý Trình thầm kêu một tiếng không ổn, đưa tay từ trong túi móc ra cái bật lửa, ý đồ của anh ta chính là muốn đốt hết toàn bộ văn kiện trên tay, anh ta muốn thiêu hủy chứng cớ.
Ánh mắt Thẩm Thành có chút ngưng lại, vô ý thức liền muốn tiến lên, kết quả đã có người nhanh hơn anh ta.
Chỉ thấy trước mắt lóe lên một chút ánh sáng, tiếp đó trợ lý Trình che lấy cổ tay của mình rồi kêu mấy tiếng thê lương thảm thiết.
Là một cái phi tiêu được phi vô cùng sắc bén và chính xác, chuẩn không lệch một ly đang cắm trên mu bàn tay anh ta, máu tươi văng khắp nơi. Mà tập văn kiện trong tay của anh ta toàn bộ đều rơi xuống trên mặt đất.
“Minh Dũng, thu hết những tài liệu kia đi.” Dương Tâm nghiêng đầu ra mệnh lệnh cho Minh Dũng đang đứng ở phía bên cạnh.
“Vâng, thưa bà chủ.” Dứt lời anh ta nhanh chóng lao xuống bậc thang, nhanh hơn chuyên gia Hà một bước rồi thu thập hết tất cả tài liệu đang trải kín mặt đất.