Mục lục
Truyện Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Gia Tân trợn trắng mắt, nói: “Nó đi gặp đàn ông, con đi theo làm kỳ đà cản mũi chắc?”



Nói thì nói vậy, nhưng anh ta vẫn quăng điện thoại qua một bên và đỡ Lục Thanh Thanh đi ra bên ngoài.



“Nào, bà cô trẻ ơi, cô đi chậm một chút, đừng đụng đến cánh tay nhá, nếu không thì anh trai cô sẽ chết chắc đấy!”



“…”



Ở sân bay, chuyên cơ dần dần hạ cánh.



Lục Thanh Thanh nhón chân nhìn về phía xa, Lục Gia Tân sợ cô ta đứng không vững nên đành phải đứng ngay bên cạnh cẩn thận từng li từng tí đỡ lấy cô ta.



“Trên đời này có biết bao nhiêu là đàn ông, có dạng nào mà không tìm được đâu, tại sao em cứ nhất quyết phải thích một người đàn ông hai tay dính đầy máu tươi như vậy cơ chứ?”



Lục Thanh Thanh trừng mắt lườm anh ta một cái, nói: “Anh không được nói mấy câu này trước mặt Tiểu Ca đâu đó, em sợ anh ấy hiểu nhầm rằng mọi người ghét bỏ anh ấy!”



“…”



Cửa cabin mở ra, một bóng người cao gầy mà rắn rỏi bước ra.



Nụ cười trên mặt Lục Thanh Thanh càng lúc càng tươi, nhưng chỉ duy trì được vỏn vẹn có mấy giây, nụ cười tươi tắn kia đã dần dần tắt lịm, ngay cả Lục Gia Tân ở bên cạnh cô ta cũng hơi híp mắt lại.



Đi sát bên cạnh Tiểu Ca là một người phụ nữ trẻ tuổi có thân hình nóng bỏng, cô ta khoác tay Tiểu Ca, hai người sóng vai đi xuống cầu thang.



Lục Gia Tân cũng chẳng phải là một kẻ ngây thơ, ít nhiều gì thì anh ta cũng đã từng va chạm trong xã hội rồi, thấy hai người bọn họ thân mật như vậy, dường như anh ta nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng quay sang nói với em gái ở bên cạnh: “Thanh Thanh, bên ngoài lạnh lắm, hay là anh hai đưa em về phòng bệnh trước, đợi Tiểu Ca thu xếp xong xuôi rồi anh sẽ dẫn anh ta đến gặp em nhé!”



Lục Thanh Thanh gỡ tay Lục Gia Tân ra, ngơ ngác nhìn hai người đang đi về phía bên này.



“Tiểu, Tiểu Ca, chị gái này là?”



Không đợi Tiểu Ca mở miệng, người phụ nữ bên cạnh anh ta đã cướp lời: “Bạn tình đó, em gái nhìn vẫn còn nhỏ, chắc chưa đến mười tám tuổi đúng không? Chắc là em không biết cái gì gọi là bạn tình đâu nhỉ?



Để chị giải thích cho em nhé, chính là trò chơi của người trưởng thành ấy, chẳng hạn như… Dùng hai chân đo phần eo nè, hoặc là…”



“Đủ rồi!” Lục Thanh Thanh cắt ngang lời nói của cô ta.



Cô nhóc rưng rưng nước mắt nhìn Tiểu Ca, nức nở nói: “Chị ta nói thật sao? Hai người thật sự là loại quan hệ thân mật kia sao?”



Tiểu Ca hơi gật đầu, thu hồi cảm xúc trong đáy mắt, nhẹ nhàng nói: “Tôi là một người đàn ông bình thường.”



“…”



“Khốn kiếp!”



Lục Gia Tân vung nắm đấm lao tới, quát: “Em gái tao vì mày mà tàn phế một cánh tay, thế mà mày lại báo đáp nó như thế này sao? Dẫn bạn tình của mình đến làm nó buồn nôn, mày đê tiện đến mức độ nào hả?”



Ánh mắt Tiểu Ca trầm xuống, anh ta nâng tay lên nắm lấy cánh tay của Lục Gia Tân, bàn tay đấm về phía Lục Gia Tân.



“Dừng tay!”



Giọng nói của Dương Tâm vang lên cách đó không xa.



Lục Thanh Thanh hung dữ dậm chân một cái, sau đó xoay người chạy thẳng về phía lối ra vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK