Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
......
Sau khi mọi thứ được chuẩn bị xong, chúng tôi bắt đầu bận rộn. Trần Du trông rất chuyên nghiệp, tôi bắt đầu quấn sợi dây thấm đẫm máu của phụ nữ có kinh nguyệt xung quanh quan tài. Thành thật mà nói, việc nắm giữ thứ này thực sự hơi kinh tởm. Sau khi quấn sợi dây này quanh quan tài, Trần Du cầm một cây bút và bắt đầu trộn ba loại máu. Sau đó, tôi bắt đầu vẽ lên quan tài một cách cẩn thận. Điều này đơn giản hơn vẽ bùa. Chẳng mấy chốc, một số hình vẽ phức tạp đã xuất hiện trên chiếc quan tài này.
Vẽ những thứ này rất tốn công sức. Sau khi Trần Du vẽ xong. Khuôn mặt anh ta trông rất khó coi. Cả người cũng rất yếu.
Lúc này, dân làng tò mò đứng nhìn quanh cánh cửa. Cao Hữu Cường, người vừa mới sợ hãi đến ngất xỉu đã tỉnh dậy lần nữa và nhìn về phía này. Chú Công thấy Cao Hữu Cường tỉnh dậy liền đi về phía chúng tôi và hỏi liệu ông có thể làm điều đó tiếp theo không. Thật ra tiếp đó chỉ cần đặt một lá bùa lên đầu quan tài này là xong. Sau khi nhận lá bùa từ Trần Du, chú Công bắt đầu giả vờ cầm thanh kiếm đồng múa vài đường và đặt tờ giấy lên nóc quan tài.
Ngay lập tức,trong quan tài phát ra một loạt những âm thanh ọp ẹp rất sắc nét, theo sau là tiếng đập dồn dập vào thành gỗ. Sợi dây màu đỏ trên quan tài thậm chí còn phun ra một đợt khói trắng. Không chỉ chúng tôi mà những người khác cũng nhìn thấy được. Tiếng kêu kỳ lạ này tiếp tục trong hơn mười phút trước khi dứt hẳn. Sau khi xác nhận rằng không có gì lạ trong đó, chúng tôi quyết định mở nắp quan tài. Ngay khi nắp quan tài được mở ra, một mùi hôi thối xông ra nồng nặc. Tôi vô thức che mũi và miệng. Trước mắt tôi là hàng chục con chuột đẫm máu nằm trong quan tài và bụng của Cát Đức Thăng đang chướng lên.
Rõ ràng, chất lượng của chiếc quan tài này rất tốt. Chúng tôi lấy ra tấm vải đen, che mũi và miệng, lật người Cát Đức Thăng lên. Cơ thể của ông ta gầy tong teo, trên lưng có ba chữ "Lý Thúy Phân" được khắc bằng dao.
Lý Thúy Phân. Sau khi thấy cái tên, tôi chợt nghĩ đến người phụ nữ trung niên xinh đẹp mà tôi gặp trong xe. Tôi liền hỏi họ, Lý Thúy Phân không có ở đó mọi người nhìn nhau, ai đó nói rằng kể từ khi Lý Thúy Phân trở lại, họ đã thấy cô ta vài lần.
Nghe điều này, tôi nhanh chóng hỏi họ tại sao họ không gọi người làng. Lúc này, một chàng trai trẻ nói với tôi rằng Thuý Phần bị ốm. Anh ta nói rằng cô ta bị chóng mặt và không đến. Để chắc chắn, tôi đã yêu cầu chàng trai này đến nhà Lý Thúy Phân với tôi. Về phía Trần Du, anh ta phải ở lại đây cùng với dân làng, yêu cầu Cao Hữu Cường đếm số người có mặt và đảm bảo rằng không có ai đi linh tinh. Tôi chạy hết quãng đường, chàng trai trẻ đưa tôi đến nhà của Lý Thúy Phân ở lối vào làng.
Tôi đi đến và mở cánh cổng ra, trong sân có một con chó đang hướng về phía ngôi nhà sủa như điên. Con chó này rất kì lạ, nó chỉ liếc chúng tôi một cách dửng dưng rồi lại tiếp túc quay về phía ngôi nhà sủa không ngừng. Tôi vội vàng bảo chàng trai kia đi theo mình, dường như có điều gì đó không ổn. Hít một hơi thật sâu sau đó đẩy cánh cửa ra, cảnh xuất hiện trước mặt khiến tôi giật mình, da đầu tê rần rần.
Bên trong là một người đang mặc một chiếc áo choàng hoa lớn màu đỏ, khuôn mặt tái nhợt như bột, hai má ửng hồng, môi tô son đỏ chót, và người này đang cười với chúng tôi.
"Ôi mẹ ơi ..." Tôi bị hoảng hồn trước cảnh tượng đó, nhanh chóng lùi lại phía sau. Lúc này chàng trai đi cùng tôi cũng bị dọa cho sợ hãi lùi mấy bước và vấp ngã
"Hahahaha ... làm anh sợ rồi... Hahaha ..." Lý Thúy Phân bị ốm, điều này thật khó tin.
Tuy nhiên, toàn bộ thần thái của Lý Thúy Phân dường như rất không tự nhiên.
Tôi tập trung âm khí vào hai mắt nhìn lên người Lý Thúy Phân. Ba ngọn dương hỏa trên thể của cô ta rất mạnh. Khác với những người trong làng, ấn đường của Lý Thúy Phân sáng và tràn đầy sức sống, không giống như khuôn mặt của một người sắp chết. Điều ấy làm tôi rất hoang mang. Nhưng tại thời điểm này trong ngôi làng thì sắc mặt chẳng có ý nghĩa gì nữa cả. Lý Thúy Phân khẽ cúi đầu xuống, thỉnh thoảng liếc nhìn tôi, thần bí nói "Suỵt! có ai đó ..."
Sau khi nghe Lý Thúy Phân nói, tôi chỉ cảm thấy da đầu ngứa ran. Lý Thúy Phân chỉ ngón tay vào phía sau lưng tôi với ánh mắt kinh hoàng. Tôi bất giác nhìn theo hướng cô ta chỉ, thực sự thấy có một bóng người vừa vụt qua.
Tôi thì thầm với chàng trai trẻ đi theo "Canh chừng Lý Thúy Phân nhé..."
Anh ta run rẩy hỏi tôi " Đại... Đại sư, ngài... ngài đi đâu vậy..."
"Bắt ma ..." Tôi bình tĩnh nói. Không biết sự can đảm ấy đến từ đâu, toàn bộ cơ thể tôi lao ra ngoài như một khẩu súng thần công được châm ngòi nổ. Trong bóng tối tôi thấy bóng một người đàn ông. Khi tôi di chuyển hắn ta cũng di chuyển theo, sau đó trực tiếp nhảy ra khỏi từ cửa sổ phía sau tẩu thoát. Tên rất này rất nhanh và mạnh, từ cái bóng này tôi dám chắc đây không phải là ma mà là một người sống .
Nghĩ đến đó tôi cảm thấy an tâm hơn một chút.
Để có khí thế tôi gân cổ hét lên "Đừng chạy, đừng hòng chạy thoát ..."
Nhưng hắn ta không hề nghe tôi nói, ngày càng tăng tốc và chẳng mất chốc đã mất hút. Tôi thở hổn hển, nhìn vào nơi cái bóng biến mất, thầm nghĩ rằng người này phải đến từ làng, hoặc ai đó rất quen thuộc với làng Dương Câu.
Tôi lo lắng rằng Lý Thúy Phân đã xảy ra chuyện gì đó liền chạy thật nhanh trở lại.
Lúc này, có tiếng ồn ào trước nhà Lý Thúy Phân "Trời, cô Lý, cô đang làm gì vậy, bình tĩnh ... bình tĩnh lại tôi không có ý xấu"
Chàng trai trẻ đi cùng tôi ban nãy đã chạy ra ngoài sân. Tôi nhìn về phía Lý Thúy Phân, cô ta cầm con dao làm bếp trong tay.
Chàng trai hoảng hốt nhìn ra cổng. Tôi hỏi "Có chuyện gì với cô ta vậy? "
"Tôi ... tôi không biết." Anh ta sợ hãi nói với tôi, sau khi tôi đuổi theo người đàn ông kia, Lý Thúy Phân cứ lầm bầm về điều gì đó. Anh ta chỉ hỏi ai đã ở trong phòng thì Lý Thúy Phân giống như uống phải thuốc súng, phát điên và lao vào bếp. Chàng trai trẻ này sợ xảy ra điều gì không hay liền đi theo. Lý Thúy Phân đột nhiên cầm con dao làm bếp xông tới, anh ta sợ hãi bỏ chạy ra ngoài. Nhưng Lý Thúy Phân chỉ bước đến cửa thì toàn bộ cơ thể dường như bị phong ấn, không hề di chuyển tiếp.
Lúc này, chàng trai hỏi tôi phải làm sao? Tôi tự nhủ, bây giờ tôi vội vã chạy lên, có lẽ tôi sẽ bị người phụ nữ điên cuồng chặt bằng rất nhiều nhát dao, trong khi đó tay tôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Mặc dù tôi đã luyện tập một số kung fu nhưng tôi vẫn sợ con dao làm bếp trên tay cô ta. Tôi bảo chàng trai nhanh chóng gọi cho ai đó, tôi không thể hiểu hành động của Lý Thúy Phân.
Chàng trai gật đầu lia lịa và chạy đi. Nhưng ngay khi anh chàng đi mất, Lý Thúy Phân đặt con dao xuống, nở một nụ cười kỳ quái và vẫy tay với tôi.
Nhưng khi nhìn thấy anh ta, tôi thực sự sợ hãi "Thúy Phân, có phải cô... cô đang gọi tôi?"
"Tiểu sư phụ, đến đây một lúc, tôi có vài điều muốn nói với anh ..." Lý Thúy Phân dường như đã trở lại bình thường, cô ta nói với tôi bằng giọng điệu rất nhẹ nhàng.
Sự thay đổi lớn 360 độ này của Lý Thúy Phân khiến tôi cảm thấy bối rối.
"Cô... cô không điên à? Có gì đó. Nếu cô có điều gì, cứ nói đi." Tôi luôn cảm thấy rằng Lý Thúy Phân này đang cố tình dụ tôi lại gần sau đó, tôi sẽ dùng dao chặt tôi. Tôi không ngớ ngẩn, đứng tại chỗ có nghĩa là sẽ không sao.
Thấy tôi có vẻ hơi lo lắng. cô ta nói với tôi: "Tôi đang giả vờ điên. Đến đây, họ đang nghe. Họ sẽ nghe được mất ..." Lý Thúy Phân thấp giọng, ánh mắt lén lút nhìn xung quanh. Tôi thực sự không thể tin cô ta và thỉnh thoảng cô ta lại nhìn chằm chằm về phía sau lưng tôi.
Tôi vô thức quay đầu lại nhìn về phía đó. Lúc này, có một vài con chuột trên đường tôi vừa chạy qua. Thấy những con chuột này, tôi nghĩ ngay đến những con chuột trong quan tài, da đầu tôi lại tê rần rần
"Ý cô là những con chuột đó?" Tôi hỏi Lý Thúy Phân trong vô thức. Lý Thúy Phân gật đầu với tôi, rồi vẫy tay gọi tôi với một nụ cười nửa miệng. Có vẻ như Lý Thúy Phân này thực sự biết điều gì đó, nhưng cô ta đang cầm một con dao làm bếp, nên tôi không dám lại gần.
Cuối cùng, tôi nuốt nước bọt và nói với Lý Thúy Phân "Cô có thể ném con dao trong tay trước được không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK