Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
....
* cục diện nguy hiểm không ngừng xảy ra
Âm thanh nữ nhân kia vừa vang lên, liền truyền đến tiếng sáo. Tiếng sáo vang lên, tiếng mèo kêu ngoài cửa, trở nên càng thảm thiết. Còn đèn dầu ở xung quanh tường được đốt cháy lên, sau đó ở phía sau rèm cửa trắng, truyền đến hàng loạt âm thanh gầm rú. Sau đó, dưới ánh đèn dầu, phía sau rèm trắng xuất hiện hàng loạt bóng người.
"Mẹ ơi, gọi chi viện, gọi chi viện" Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Du hét với chúng tôi. Lúc này hơn 10 xác chết vùng dậy đi ra từ sau tấm rèm trắng, đầu nghiêng về một bên (có thể gọi là zombie)
Tôi vội vàng cầm lấy bộ đàm mà tiểu Phương đưa cho tôi, sau đó hét vào bộ đàm "tiểu Phương, cứu mạng, ở...ở miếu thờ quạ trong thôn"
Không chờ tôi nói xong, 10 cái xác kia liền xông về phía tôi.
"mẹ nó ,đều đến tìm tôi làm cái gì, mấy người không biết đánh giặc phải đánh vua trước à, đi tìm tên Trần Du đi" tôi nhanh chóng di chuyển cơ thể, trốn tránh khỏi việc bị chúng cắn.
"Chung Xuyên? BÀ MÀY NỮA, đừng tìm tao, đi cắn hắn kia kìa" sau khi Trần Du nghe thấy liền hét với tôi.
Nói ra cũng kỳ lạ, đám xác chết này chỉ công kích tôi, nếu như không phải Trần Du đã khống chế dì Trương kia, dì Trương cũng sẽ đến cắn tôi, còn cái tên streamer kia thì đã bị doạ cho ngất rồi.
"này, tên thổi sáo kia, tao đào mộ bà mày lên à, hại tao làm gì" tôi vừa trốn vừa cầm tờ giấy vàng thấm máu dán lên những thi thể đó.
May mà tôi còn biết chút võ,có thể miễn cưỡng ứng phó được. Có điều những thi thể này sức mạnh đều rất lớn, chẳng bao lâu, trên người tôi liền xuất hiện những vết thương bị móng vuốt của xác chết cào.
Hơn nữa những tờ giấy vàng nhuốm máu này tuy là có thể làm giảm sự công kích của bọn chúng, nhưng mà hoàn toàn không giết được chúng.
Càng làm cho tôi sợ hãi hơn là, mấy xác chết ở đây tôi rất quen thuộc, chính là bà Thái ,Vương Thuấn ( người ở làng họ Vương cho các bạn không nhớ) và tôi không hiểu, vì sao thi thể của bọn họ lại ở chỗ này.
Có điều liên hệ đến cô ba, xem ra những việc gặp phải lúc đầu ở trong thôn, không khỏi liên can đến tên đang thổi sáo kia
"Trần Du, cậu có thể nhanh chút không? Tôi sắp chịu không nổi rồi" lúc này tôi nói với Trần Du đang công kích cái xác của dì Trương.
"Bà nó, hay là chúng ta đổi đi" Trần Du lúc này cũng chịu không nổi chửi thề nói. Sau khi tôi quan sát một lượt, dì Trương đó càng hiện ra có lực công kích mạnh hơn, lúc này dì Trương hoàn toàn không giống một người chết, mà còn linh hoạt hơn cả một người sống.
Trần Du lúc này cơ thể cũng xuất hiện mấy vết thương, lúc này hoàn toàn không có cách nào thoát thân, tôi vừa trốn sự công kích của bọn chúng, vừa cầm con dao trong tay, thỉnh thoảng đâm vào chúng, nhưng mà những xác chết này, cơ thể giống như kim cương vậy.
Sau đó Trần Du nhắc nhở tôi dùng máu tươi bôi lên thanh kiếm, tuy là có hiệu quả rõ rệt, nhưng mà những xác chết này cho dù bị đâm bao nhiêu nhát, cũng không sao, bọn chúng dường như không biết đau đớn. Tôi dường như sắp sụp đổ rồi, bây giờ chỉ có thể gửi gắm tất cả hy vọng vào tiểu Phương, có điều không biết bọn họ có nghe thấy cầu cứu từ bộ đàm không.
Bởi vì hơn 10 phút đã trôi qua, theo lý mà nói, bọn họ đến rồi mới phải.
Trần Du có chút không trụ được nữa nói "tiểu Phương bao giờ mới đưa chi viện đến vậy ?"
Lúc đang nói, tay của Trần Du đã bị dì Trương xông đến cào rách một miếng da, cực kỳ đau đớn, khiến Trần Du phải buông lỏng thanh kiếm gỗ trên tay. Còn dì Trương lúc này lập tức hướng về cổ của Trần Du mà cắn, Trần Du vội vàng bò lên mặt đất, dùng chiêu thỏ con đạp đại bàng( lúc sắp bị đuổi kịp thỏ nằm xuống đất, đạp mạnh vào vùng ngực của đối phương, lấy yếu trị mạnh), tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.
Tình hình bên tôi cũng không tốt hơn bao nhiêu. Thi thể của Vương Vân, bà Thái, Vương Thuấn, trên người đã bị tôi đâm mười mấy nhát, nhưng mà một chút cũng không ngăn chặn được bọn chúng tấn công. Cứ thế này, hai chúng tôi sớm muộn cũng nộp mạng ở đây, có điều thông qua thời gian đối chiến này, tôi cũng phát hiện ra một vài quy luật.
Đó chính là trừ cái xác của dì Trương ra, là tự động, mấy thi thể còn lại, đều bị khống chế bởi tiếng sáo của tên thổi sáo.
Nghĩ đến đây, tôi liền thử từ từ đi chuyển đến phía của tên thổi sáo, nhưng hắn ta dường như đoán được kế hoạch của tôi, liên tục bao vây lấy tôi. 10 phút nữa lại trôi qua, Trần Du lúc này người đầy máu, tình hình của tôi cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu, có điều cơ thể đầy máu của tôi, đối với những xác chết này, bọn chúng vẫn có một chút sợ hãi.
Có điều, tôi hiểu rõ, bây giờ tiểu Phương mà không đến, chắc chắn là chưa nghe thấy tiếng kêu cứu của tôi "Trần Du, lần này chết chắc rồi" tôi cười khổ nói với Trần Du. Lúc này cơ thể của Trần Du rung lắc, không trả lời tôi, ngã ra mặt đất, sau khi Trần Du hôn mê, dì Trương hình như không còn hứng thú với hắn ta nữa.
Trực tiếp di chuyển đến trước mặt tôi, lúc này tiếng sáo cũng dừng lại, sau khi tiếng sáo dừng lại, trừ dì Trương ra, những thi thể còn lại cũng đều dừng lại.
Tôi biết mình chết chắc rồi, nên nằm lăn ra đất, thở hồng hộc, vết thương ban nãy đau đến tận óc, nhưng giờ cũng không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Lúc này tên thổi sáo mặc đồ đen kia từ từ bước qua. Tiến về trước mặt tôi, nhẹ nhàng thổi một hồi sáo, đám xác chết kia tự động tránh ra.
Tôi mở mắt nhìn tên thổi sáo mặc đồ đen này, nhìn thân hình của cô ta, tôi chắc chắn rằng, tôi không chỉ gặp cô ta một lần
"Chung Xuyên, vốn là định luyện xong mấy thi thể này rồi mới đến gây rắc rối cho cậu, nhưng không ngờ cậu lại gấp gáp như vậy, đến tìm cái chết, có điều, cậu đến rồi cũng tiết kiệm cho tôi rất nhiều việc" lúc này tên thổi sáo kia bước đến trước mặt tôi, nhẹ nhàng nói. Âm thanh này có chút quen tai.
"Rốt cuộc cô là ai, vì sao phải hại chết cha mẹ tôi" tôi nhìn nữ nhân mặc đồ đen, mang mặt nạ kia nói.
"không, không phải ta hại chết cha mẹ cậu, là cậu tự hại chết cha mẹ mình, có điều, cậu yên tâm, đã kết thúc cả rồi" nữ nhân thổi sáo kia cười khanh khách nói với tôi. Tôi lúc này, cả người không có một chút sức lực, nếu không cho dù phải cắn, tôi cũng cắn chết cô ta, có điều tôi bây giờ làm không nổi chuyện gì, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô ta "cô.... ..tôi có biến thành ma cũng không tha cho cô "
Sau khi nghe tôi nói, cô ta liên tục cười khanh khách nói với tôi "yên tâm, cậu biến thành ma, tôi cũng không tha cho cậu, cậu là truyền nhân của Chung Quy, đến lúc đó luyện thành một ác quỷ, nhất định sẽ rất lợi hại, hy vọng đến lúc đó, cậu sẽ vẫn nhớ tôi"
Nói xong, cô ta đứng bên cạnh tôi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi nói "cậu đừng nhìn tôi như vậy, thực ra, vẫn còn một cách giúp cậu sống"
Sau khi nghe cô ta nói, tôi im lặng, dùng đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô ta.
"cậu có phải biết tên Tề Linh kia ở đâu không? Nếu như cậu giao Tề Linh ra đây, tôi có thể tha chết cho cậu" cô ta đi một vòng rồi nói hết những điều trong lòng ra.
"tôi biết....đương nhiên tôi biết, nhưng mà nếu tôi nói cho cô rồi, cô lại giết tôi thì sao?" tôi nghe thấy trên người mình có thứ cô ta cần, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội mặc cả.
"Cậu không có tư cách ra điều kiện với tôi, quỷ thể của cô ta rất yếu, rất cần một nơi gửi hồn, mà nơi có thể gửi hồn, chắc chính là vật chế tạo từ ngọc, tôi tin thứ mà cô ta đưa cho nhất định cậu luôn mang theo bên mình"
Sau khi nghe cô ta nói, lòng tôi lập tức nguội lạnh, sau khi thấy biếu cảm của tôi, thì cười khanh khách. Lúc này tôi mới nhận ra cô ta đang khống chế biểu cảm của tôi, nhưng muộn rồi.
Đúng lúc này, người thổi sáo này, lấy tay nhanh chóng lần mò trên người tôi, không bao lâu một tay đã sờ được miếng ngọc bội trước ngực tôi, tiếng cười của cô ta trở nên càng kinh tởm hơn.
Đúng lúc này,bên ngoài cửa đột nhiên bị đạp ra,nghe thấy tiếng cửa ,nước mắt của tôi sắp trào ra ngoài rồi,vì tôi biết,tôi có thể được cứu rồi. Cô ta nhanh chóng kéo miếng ngọc bội trên người của tôi xuống, lùi lại mấy bước, sau đó thi thể của dì Trương lập tức nhấc tôi lên, dơ móng tay lên đè xuống cổ tôi.
Tên thổi sáo kia nói "đừng qua đây, qua đây hắn sẽ chết chắc"
Lúc ánh mắt tôi nhìn thấy hai người đứng ở cửa, cả người tôi đờ ra, bởi vì hoàn toàn không phải đội cảnh sát của tiểu Phương, mà là một đôi nam nữ.
Lúc này đi vào, sau khi nhìn thấy bộ dạng này, cô gái kia ngượng ngùng cười rồi nói "cái đó...cái đó...chúng tôi...chúng tôi không nhìn thấy gì cả"
Nói xong thì định đi ra ngoài, nhìn cách ăn mặc và tướng mạo của hai người này, có vẻ như là đến cùng tên streamer kia.
Tên thổi sáo thì cười nham hiểm nói "nếu đã đến rồi, thì đừng đi nữa" nói xong thì tiếp tục thổi sáo, mấy cái xác chết lại nhanh chóng di chuyển trở lại.
Hai người kia lập tức dơ hai tay lên nói " đừng...đừng...chúng tôi....chúng tôi chỉ là người qua đường...chúng tôi đi ngay bây giờ "
Nhưng hiển nhiên là cô ta không bỏ qua cho bọn họ, mấy cái thi thể bao vây hai người họ lại. Tôi vốn dĩ trong lòng đã nhen nhóm lên tia hy vọng, nhưng ngay lập tức bị dập tắt.
"Xem ra,các hạ không đinh thả chúng tôi đi ?" lúc này người đàn ông cao gầy có chút đẹp trai kia mang theo giọng điệu uy hiếp nói với người thổi sáo. Sau khi nghe xong, cô ta giống như là nghe thấy truyện cười, cười haha nói "đúng vậy...cậu định làm gì sao?"
Lúc tên thổi sáo này đang nói thì mấy cái xác đứng lại tại chỗ, chỉ thấy đôi nam nữ nhanh chóng động đậy, trong miệng không biết đọc cái gì, mấy cái xác ngày lập tức bị đốt cháy.
Đúng lúc này, người đàn ông kia giống như một viên đạn, trực tiếp xông đến trước mặt tôi, sau đó lôi ra một lá bùa màu đỏ, dán lên thi thể của dì Trương, thi thể của dì Trương lập tức bị cứng đờ, cánh tay buông lỏng làm tôi rơi xuống đất.
Nhìn động tác của hai người này, nước mắt tôi sắp trào ra ngoài, hai người này tuyệt đối là đại thần, tôi tuy nằm trên mặt đất không thể cử động, nhưng nghĩ đến ngọc bội vẫn trong tay cái mụ thổi sáo kia, vội vàng nói với người đàn ông kia "đại...đại thần...cô ta cướp ngọc bội của tôi, xin...xin anh hãy giúp tôi cướp về, tôi nhất định sẽ hậu tạ"
" Các...các người là ai?" lúc này tên thổi sáo kia không còn ra vẻ nữa, âm thanh pha chút sợ hãi nói.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK