Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
.....
Tôi vốn dĩ vẫn còn một chút lo lắng, Chú Công đã là l đạo thì không biết thanh kiếm đồng mà chú ấy chuẩn bị cho chúng tôi liệu có phải đồ giả không nữa.
Bây giờ xem ra không phải là giả, hơn nữa nó còn là đồ xịn 100%. Nhìn ra sự biến đổi lớn của thanh kiếm đồng trong tay tôi, tôi quyết định không né tránh nữa. Trước tiên là đối mặt với chiếc rìu khổng lồ của hắn, hơi lui xuống một chút. Rồi tôi hơi nghiêng sang một bên, cầm chắc thanh kiếm trong tay, học theo các chiêu trên phim truyền hình, trực tiếp chặn lưỡi rìu to lớn đó của hắn.
Tên tướng quỷ kia bắt đầu tiến lên vung rìu xuống, lực của hắn thật mạnh. Tôi cúi đầu xuống dồn lực toàn bộ lực vào hai tay vung thanh kiếm lên chặn ngang lưỡi rìu của hắn. Lúc này thanh kiếm phát ra ánh sáng trắng vàng mạnh hơn ban đầu, cọ xát với chiếc rìu âm khí, ánh sáng trắng này dường như có tác dụng ăn mòn, rất giống với sự ăn mòn của axit trên kim loại. Sau khi những ánh sáng trắng đó chạm vào vũ khí của con quỷ, nó liền đốt cháy liên tục thứ âm khí đen quái dị.
Lúc này, con quỷ kia dường như rất sợ ánh sáng trắng trên thanh kiếm đồng trong tay tôi. Hắn vội vàng thu lại chiếc rìu khổng lồ của mình, sau đó huơ huơ rìu lên không trung một vài lần, có vẻ như đang cố gắng dập tắt ánh sáng trắng ra khỏi cái rìu khổng lồ đó.
Nhìn thấy cảnh này, tôi cảm thấy rất buồn cười. Quơ đi quơ lại một lúc mà vẫn không cách nào dập được ánh sáng trắng trên chiếc rìu khổng lồ đó, con quỷ tướng này không làm nữa, vội vã lùi vài bước, rồi dừng lại chắn trước gã đàn ông gầy gò.
Người đàn ông lúc này sắc mặt ngày càng tồi tệ, nhìn tôi "Ngươi là người của Chung gia ?"
Hắn nói xong liền khiến tôi hơi sững sờ, đây đã là lần thứ bao nhiêu rồi tôi nghe được từ người Chung gia. Tôi biết mặc dù trong số tám đại gia tộc kia, có một gia tộc là Chung gia. Tuy ở Tề gia, Tề Viêm Sinh có khen ngợi tôi có một chút bản lĩnh, nhưng ông ta cũng không nói rõ Chung gia của tôi có thật sự liên quan đến Chung gia trong tám tộc đứng đầu kia không. Mặc kệ, Tôi vẫn giữ khư khư thanh kiếm đồng nói với hắn "Hmm..biết rồi hãy khoanh tay chịu trói đi" Tôi không có ý định nhiều lời với hắn vào lúc này.
Bởi nghe ngữ khí của hắn hiện giờ, tôi rõ ràng cảm nhận được một chút sợ sệt. Nghĩ đến đây, tôi liền nghĩ không bằng mượn danh tiếng của Chung gia dọa hắn một chút. Lấy khí thế để chiếm chút ưu thế cũng được đấy chứ. Sau khi nghe những lời của tôi. Gã đàn ông gầy gò trước mặt tôi im lặng. Tôi thầm vui mừng, nghĩ trong đầu quả nhiên nó thực sự hiệu quả. Nghĩ đến đây tôi chuẩn bị nói thêm thì lúc này cả người gã bắt đầu run rẩy, ngay sau đó trong cổ họng phát ra một thứ âm thanh khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.
"Khà khà khà..." Nghe âm thanh này tôi cũng không biết liệu có phải hắn bị tôi dọa đến điên rồi.
"Mày đã biết sợ rồi thì quỳ xuống đất cho tao, nói không chừng tao còn mủi lòng, để mày chết được toàn thây." Tôi cầm thanh kiếm đồng trong tay chỉ vào mặt hắn.
"Khhh...Người Chung gia chúng mày bây giờ đều suy nghĩ trở nên đơn giản vậy ư? Nói cho mày biết, nếu tao là người khác, có thể sẽ khoanh tay chịu trói, sau đó quỳ xuống đất cầu xin. Nhưng tiếc là mày gặp nhầm người rồi, tao và Chung gia chúng mày có một mối thù không đội trời chung. Gặp được tao coi như mày xui xẻo. Hôm nay, mày nhất định phải chôn xác ở đây."
Sau khi tên này nói xong cả người đột nhiên tỏa ra một luồng khí thế kinh người. Rồi toàn bộ linh khí trên người hắn đột nhiên thoát ra rồi nhập vào cơ thể của quỷ tướng. Ngay sau lưng hắn ta bỗng dưng xuất hiện thêm hai con quỷ có kích cỡ không lớn hơn hắn là bao.
Tôi vô thức nuốt nước bọt, nhìn vào bộ dạng của đám quỷ tướng lúc này dường như thực sự là muốn liều mạng với tôi mà.
Bà mẹ nó, tôi thực sự cảm thấy như vừa tự bê hòn đá đập vào chân mình vậy.
"Được rồi!" Ngay lúc này giọng nói của Lý Linh San lại vang lên trong đầu tôi.
Sau khi nghe thấy giọng nói này, tôi như trút được lo lắng. Tôi nhanh chóng hỏi Lý Linh San "Chị gái ơi, chị đã đi đâu? Chị mà không xuất hiện, tôi thật sự sẽ đi đời đó."
Linh San nói với tôi "Không có gì, vừa rồi có chút phân tâm."
Câu nói của Lý Linh San khiến tôi phải cười khổ một tiếng.
"Đại mỹ nữ à, chị đây là đang trêu đùa với tôi đấy sao? Vào cái lúc quan trọng như này, cô còn nói với tôi rằng cô bị phân tâm, bảo tôi tin thế nào đây?"
"Trời ạ, cậu đã kích động hắn ta rồi, hắn đã đem hết bản mệnh quỷ bộc phóng thích ra rồi, lần này là thật đó..." Không đợi tôi trả lời, Lý Linh San nói với tôi, trong giọng nói có chút sợ hãi. Thật ra khi nãy tôi đã cảm thấy có gì đó không đúng, lão ta yếu ớt như vậy mà vẫn có thể gọi ra thêm được hai con quỷ nữa, lại còn đem toàn bộ linh khí trên người nhập vào lão quỷ kia, chắc hẳn đây là độc chiêu của hắn rồi.
Tôi vẫn phải hỏi thêm Lý Linh San "Bản mệnh? bản mệnh quỷ bộc là thứ gì?"
Lý Linh San giải thích một cách nhanh nhất cho tôi, có thể nói bản mệnh quỷ bộc là át chủ bài của người nuôi quỷ, chỉ cần quỷ bộc được phóng thích ra liền có thể khiến cho sức mạnh của quỷ hồn được nuôi dưỡng tăng lên thêm vài cấp.
Hơn nữa, sức mạnh của quỷ bộc rất lớn nhưng cũng có khuyết điểm chí mạng. Đó là đối với quỷ hồn được nuôi bình thường, kể cả khi quỷ tướng bị thương, ít nhiều cũng cần đả thương lại, sau một thời gian tu luyện thì có thể hồi phục. Còn khi bản mệnh quỷ bộc bị thương thì vết thương phản ứng ngược gây ra sẽ lâu dài. Chẳng may quỷ bộc bị tiêu diệt thì người nuôi quỷ cũng sẽ chết bất đắc kì tử. Vì vậy, chỉ khi không còn sự lựa chọn nào nữa thì người nuôi quỷ mới sử dụng cách này. Sau khi nghe Lý Linh San giải thích, tôi gần như phát điên. Thật là ngu ngốc, tôi vừa mới làm cái quái gì thế này.
Ban đầu vốn định mượn danh tiếng của Chung gia để dọa hắn. Nhưng ai mà ngờ được rằng đã không tóm được gà còn để mất nắm gạo. Tôi đã không dọa được đối phương thì thôi, ngược lại còn chọc điên hắn, khiến hắn sống chết muốn lấy mạng tôi.
Tôi nói với Lý Linh San "Linh San, bây giờ cô nắm chắc được mấy phần thắng?"
Lý Linh San không trả lời ngay mà ngập ngừng nói với tôi "Chung Xuyên, tôi dạy cậu đọc câu thần chú này, đưa tôi ra ngoài. Đến lúc đó, cậu sẽ không còn được khí tức của tôi bảo vệ nữa, cậu hãy cẩn thận, tự bảo vệ tốt cho bản thân. Đợi đến lúc tôi không trụ được, tôi sẽ nói với cậu, cậu phải lập tức thoát khỏi đây, chạy thục mạng rời khỏi ngôi làng này, càng xa càng tốt, nhớ chưa"
Nghe thấy những lời này của Lý Linh San, trong lòng tôi nổi lên một dự cảm không lành. Tôi nói với Lý Linh San "Cô?? Cô muốn làm gì? Không được, chúng ta không thể chạy trốn được nữa rồi, chúng ta bây giờ nghĩ cách đối phó, chúng ta đang ở trên rừng, cô còn sợ thiếu củi đốt hay sao????......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK