Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
....
"Trần ...... Trần Du ...." Tôi lắp bắp gọi. Trần Du quay đầu lại trước khi được thông não, hắn hỏi tôi có chuyện gì xảy ra?
Tôi chỉ vào nơi cô gái váy đỏ bị treo ban nãy "Có phải ban nãy có một người .... Một người mặc đồ đỏ? "
Trần Du nhìn theo hướng tôi nói, sau đó khuôn mặt hắn cũng méo mó và lắp bắp như tôi "Ừ....Cậu .... Cậu .... Có nhìn thấy không vậy? "
Tôi gật đầu, nhìn lại nơi đó chỉ còn một sợi dây đỏ, tôi không thể không cảm thấy sợ hãi. Tôi tự hỏi người phụ nữ mặc váy đỏ đâu rồi. Đột nhiên căn phòng bừng sáng, ánh sáng mạnh mẽ lập tức làm cả căn phòng xuất hiện rõ ràng. Tôi quay đầu lại và thấy rằng chiếc mũ bảo hiểm trên đầu của Trương Siêu không biết lắp đặt đèn pha lúc nào? Đèn pha này chiếu sáng cả căn phòng.
Căn phòng này không quá lớn, 2 bên phòng có một vài cái lồng sắt. Bên ngoài của chiếc lồng được bọc bằng vải đen và buộc dây đỏ treo lên. Tôi cảm thấy quả thật rất kì lạ, lúc này Trương Siêu xuất hiện cạnh tôi và hạ giọng nói "Xuyên, có một con ma trong cái lồng đó! "
Sau khi nghe xong tôi ngệch ra như một con ngỗng và không biết nói gì. Tôi hỏi Trương Siêu làm sao hắn biết được, Trương Siêu chỉ vào chiếc kính râm của hắn. Ban đầu tôi vốn có chút nghi ngờ nhưng bây giờ tôi hoàn toàn tin tưởng Trương Siêu, lý do chính là vì cái súng cao tần của hắn đã chứng minh tất cả. Tôi kiểm tra căn phòng này nhiều lần nhưng vẫn không tìm thấy xác của người phụ nữ váy đỏ bị treo ban nãy.
Lúc này Trương Siêu rất bạo gan, hắn đi đến cái lồng sắt và trực tiếp giật tấm vải đen xuống. Khoảnh khắc Trương Siêu mở tấm vải, tôi chỉ cảm thấy da đầu mình tê cứng ..... bởi vì trong lồng đang có một thi thể phụ nữ mặc váy đỏ. Điều khiến tôi ghê tởm hơn nữa chính là thi thể đó đang ngồi chồm hổm trên mặt đất và lúc này nó đang gặm nhấm một hồn ma. Mặc dù hồn ma kia có vẻ đang rất đau đớn nhưng nó không hề chống cự, xung quanh cũng có rất nhiều hồn ma đang run rẩy, đôi mắt của chúng thì trống rỗng và vô hồn. Thi thể người phụ nữ mặc đồ đỏ kia đang vùi đầu xuống, mái tóc tán loạn nên tôi không thể nhìn rõ dung mạo của nó.
Trương Siêu đứng bên cạnh tôi lúc này đã mở tấm vải đen trên ba chiếc lồng khác, không ngoại lệ, chúng cũng có những thi thể phụ nữ mặc váy đỏ, tất cả chúng đều đang làm cùng một hành động đó là cắn xé những hồn ma sợ hãi kia. Tôi thấy da đầu mình xuất hiện từng cơn tê dại, sau khi đếm, tôi thấy có hàng tá linh hồn ở đây. Trương Siêu lúc này trông có vẻ không ổn lắm, hắn run run hỏi tôi "Trần Du ..... anh Xuyên .... Chúng ta phải làm gì bây giờ? "
Trần Du nói với chúng tôi "Che tấm vải đen lại, rồi rút lui ! "
Tôi nhìn Trần Du, hắn nuốt nước bọt và nói "Khả năng bốn cái thi thể này ....... Còn lợi hại hơn cả thi thể của dì Trương mà chúng ta gặp ở Kim Quý thôn ..... chúng ta không phải đối thủ ..... phải nhờ đến Thiên Sư Đường trợ giúp thôi! " Trần Du nói rồi chạy nhanh đến cái lồng, dùng tấm vải đen ban nãy phủ lên lại.
Tôi khẽ gật đầu, tôi và Trần Du khả năng chỉ có hạn, những kẻ này có thể đã lên kế hoạch cho một âm mưu gì đó và chúng tôi sẽ phải điều tra. Chúng tôi không muốn tương lai sẽ chết không rõ nguyên nhân.
Sau đó tôi vội vã ra ngoài, tôi hỏi Trương Siêu làm thế nào con chó mới trở lại như ban nãy. Trương Siêu liếc nhìn tôi rồi nói "Nó sẽ ổn lại trong vòng 30 phút nữa! "
"Nơi này quá nguy hiểm, rút thôi " Trần Du nói rồi đi lên phía trước, tôi và Trương Siêu cũng đi theo sau. Tôi vô thức quay lại phía sau thì thấy một hình bóng khác xuất hiện trên sợi dây ban nãy trong căn phòng, tôi vội lấy đèn pin và chiếu vào. Con ma nữ lơ lửng ban nãy đã xuất hiện trở lại, lúc này, đầu của nó từ từ ngẩng lên ...... lập tức khuôn mặt tái nhợt của Liêu Tinh Thiên xuất hiện !
Cô ta ngước mặt lên nhìn tôi, lúc này trông vẻ mặt cô ấy rất đau đớn. Cô ta phát ra một âm thanh khàn đục trong cổ họng "Nhanh lên ........cố lên ..... chúng muốn điều khiển tôi ..... đừng để chúng bắt được ... đừng để chúng tìm thấy nó ..."
Nghe cô ấy nói vậy tôi sững người, rồi bước thẳng lên lầu, tôi nói với cô ấy "Cô hãy ở lại .... ở lại đây .... Tôi sẽ tìm người đến giúp cô ! "
"Giấu chìa khóa ....... Đi đi !" Liêu Tinh Thiên gầm gừ nói. Nói xong tôi vội vã chạy lên thì cánh cửa cũng đóng lại. Thấy vẻ mặt chết tiệt của tôi lúc này, Trần Du hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì ?
Qua lời nói của Liêu Tinh Thiên dường như Lưu Vỹ Cường giả đang thao túng cô ta. Điều khiển những gì cô ta đã làm. Hắn có thể sẽ tóm được chúng tôi. Không được ... chúng tôi phải nhanh lên !
Tôi trả lời Trần Du "Không có gì! đi thôi! " Dường như Trần Du cũng không muốn ở trong căn biệt thự này thêm một giây nào nữa, chúng tôi nhanh chóng giúp Trương Siêu thu dọn đồ đạc rồi lên xe.
Trong khi lái xe, tôi tự hỏi chìa khóa đó có liên quan gì đến các thi thể trong mật thất và cả Liêu Tinh Thiên. Dường như Liêu Tinh Thiên rất xem trọng chiếc chìa khóa này, nó có thể mở được nhiều nơi sao, chìa khóa của một tổ chức?
Chúng tôi không quay lại cửa hàng mà đi thẳng đến sở cảnh sát. Tất cả thông tin đều được chúng tôi cung cấp cho giám đốc Lưu. Nghe xong, giám đốc Lưu không bắt chúng tôi giải thích, ông ấy chỉ hỏi chúng tôi phải làm gì ? Ông ấy xứng đáng ngồi ở vị trí giám đốc này, vì ông ấy nhận thức được tính cấp bách của vấn đề! Nếu muốn bắt giữ tất cả thì chúng tôi phải có được sự hỗ trợ của cảnh sát. Vì vậy trước khi tìm đến Thiên Sư Đường thì chúng tôi phải nói chuyện với giám đốc Lưu trước.
Tôi trực tiếp lấy Thiên sư lệnh ra cho ông ấy xem. Sau khi nhìn thấy lệnh bài, khuôn mặt của ông ấy lập tức biến sắc, ông ta nhìn tôi và Trần Du một cách khó tin "Hai cậu .... Đến từ Thiên Sư Đường? "
Tôi không ngờ giám đốc Lưu biết nhiều thông tin đến vậy, tôi khẽ gật đầu. Thấy tôi và Trần Du gật đầu xác nhận, giám đốc Lưu nhảy khỏi chỗ ngồi, nhìn chúng tôi đầy lo lắng và nở một nụ cười ngượng nghịu .......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK