Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích Nữ
dịch : page Vài Thứ Nhảm Nhí
....
Tôi thực sự bị thần sắc của cô Ba dọa cho sợ hãi một phen. Ngay lúc đó, khuôn mặt to như cái bánh trắng bạch của nàng ta trong nháy mắt liền xuất hiện từng tia máu nhỏ, cả người tản ra nhàn nhạt mùi chết chóc..
Nhiệt độ trong căn phòng dường như cũng thấp xuống mấy độ...
Tôi vội vàng móc ra thanh dao mổ heo từ trong quần, hướng về phía cô Ba nói "Cái đó...Cái đó tôi..Tôi không phải cố ý... Ta không hề muốn ánh mắt oán hận này..."
Lúc ấy, cũng không biết tôi nghĩ như thế nào, những lời đó trực tiếp từ trong miệng phun ra.. Nhưng mà lúc này cô Ba bị thương kia nào đang nghe tôi giải thích, la hét muốn bức cho tôi chết.. Muốt giết chết tôi..
Tôi móc ra cái dao mổ heo để cho nàng ta vạn lần bình tĩnh hơn, sau đó liền tông cửa xông ra.
Lúc tôi chạy ra ngoài còn có thể nghe được tiếng kêu gào đau đớn của cô Ba "Chung Xuyên! Ta muốn giết ngươi.. Giết ngươiiii"
Tay tôi cầm dao trực tiếp chạy ra khỏi nhà Lão Vương chăm chăm nhà mình chạy về, ngay cả đầu cũng chẳng dám ngoái lại nhìn.
"Chung Xuyên?!! Ngươi làm sao lại chạy ra ngoài rồi" Vừa lúc đó, tôi chỉ thấy Trần Du đang ngậm một điếu thuốc, khoan thai chậm rãi đi về phía tôi.
Nhìn thấy Trần Du trong lòng tôi vô cớ nổi nóng lên, liền cầm dao mổ heo trong tay hướng về phía anh ta đặt ngang chỗ bụng rồi gào lên "Cái con mẹ ngươi? Không phải nói nghe được âm thanh kỳ lạ, 10s..10s liền xuất hiện sao? Ngươi có biết không? Nếu không phải vừa rồi ông đây chống lại kịch liệt, liền bị tên đó... tên nữ quỷ đó cưỡng gian..."
Trần Du cũng bị tôi dọa sợ, bất quá hắn coi như là có chút bản lĩnh, liền dễ dàng cướp đi con dao trong tay tôi rồi lúng túng hướng về tôi cười nói. Hắn với vừa rồi thèm thuốc lá nên đi qua nhà hỏi ba tôi điếu thuốc. Bởi vì sau qua xem xét thì hẳn là không có vấn đề gì, ai ngờ hắn vừa đi ngay sau đó, liền có một màn kia.
Hắn giải thích cũng không tồi, càng giải thích, tôi càng không giảm bực bội mà đánh tới.
Tôi còn muốn cùng Trần Du mà tranh lục ra lẽ, nhưng hắn lại trực tiếp hướng mặt về tôi hỏi "Ngươi có phải hay không cầm răng chó mực đâm vào mắt của nàng ta?" (đây là mi tâm trong p7 mình dịch á)
Bị hắn ta đột nhiên hỏi làm tôi sững sốt 3s sau, theo bản năng tôi liền gật đầu một cái.
Không đợi ta hướng tới hắn nổi giận, Trần Du giống như bị kích thích vậy, anh ta chỉ ngón tay vào tôi nói "Ai bảo ngươi đâm vào mắt của nàng ta? Đâm vào mắt nàng ta làm gì?"
"Không phải ngươi nói đây là thứ ta dùng tự vệ sao? Quỷ kia còn mạnh hơn ta, ta còn không cần giữ... giữ lại để ăn Tết à... Vả lại, nếu như ngươi không rời đi, ta cũng sẽ không xuất thủ rồi, không phải sao?" Tôi khó chịu hướng về phía Trần Du oán giận hỏi ngược lại.
Trần Du nghe tôi nói xong, chẳng qua chỉ gấp đến độ giậm chân, liền đem tàn thuốc ném xuống đất, trực tiếp hướng về phía nhà Lão Vương mà chạy.
Tôi không muốn đi theo, bây giờ nghĩ lại toàn thân lại đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng mà, thấy tôi không chạy theo Trần Du quay đầu lại hướng tôi mà hô "Ngươi nếu mà không muốn chết, tốt nhất đừng cách xa ta quá 10 bước"
Nói thật tôi thật muốn thốt ra từ câu từ thật nghiêm khắc chính đáng để cự tuyệt Trần Du. Nhưng lại nghĩ tới mặt mũi dữ tợn kia của cô Ba trong nháy mắt tôi liền run sợ, lúc lắc cái mông chạy một đường đi theo anh ta.
Trần Du tới cửa nhà của Lão Vương thì bấm ngón tay tựa hồ xem như có gì không. Qua một lúc lâu mới dám đi vào bên trong.
Tôi thì một mặt khẩn trương đi theo Trần Du, một chút cũng không dám rời đi nửa bước. Sau khi Trần Du bước vào nhà Lão Vương liền mở ánh đèn mờ nhạt trong phòng lên, anh ta đi vào trong hết nhìn đông lại nhìn tây. Thỉnh thoảng đưa hai tay ra, nhắm hai mắt tựa hồ đang bói toán xem có chút nội dung gì không..
Bất quá, tôi đã nhiều lần xác nhận rằng cô Ba kia đích thực không ở chỗ này, bởi vì nếu như nàng ở đây, trong phòng này đã sớm có một mùi thịt thối rữa thúi không chịu được...
Trần Du ở trong phòng đi loanh quanh tới tới lui lui mấy vòng, tôi mới hỏi hắn rốt cục là thế nào.. hắn cũng không trả lời tôi, chỉ cho đến khi trời tờ mờ sáng một chút...
Trần Du lấy ra một cái túi vải treo bên người rồi móc ra 3 cây đàn hương cắm xuống sau đó đốt lên, sau khi đốt thỉnh thoảng tôi lại nghe thấy anh ta ở bên nói thầm tên và ngày sinh bát tự của tôi.
Nhưng mà chẳng mấy chốc hương từ đàn hương đốt ra đã hấp dẫn sự chú ý của tôi.. bởi vì thông thường khói của đàn hương đốt lên cơ bản đều bay lên trên..
Mà lúc này, khói từ đàn hương mà Trần Du đốt cứ lượn quanh vòng vòng vậy, nhìn vào hương Trần Du liên tục lắc đầu với sắc mặt khó coi, sau đó anh ta nói với tôi "Ngươi thật sự là đi tìm chỗ chết đấy"
Tôi nhìn Trần Du một cái, hướng về phía hắn tức giận mắng "Ngươi cũng không nói rõ ràng với ta, mới vừa rồi ngươi lại ở đâu, nếu không sẽ phát sinh ra chuyện như vậy sao?"
Trần Du nghe câu nói oán giận của ta liền không nói ra lời, chẳng qua sắc mặt của hắn cũng không dễ nhìn chút nào, liền bảo tôi theo hắn về nhà.
Bố mẹ thấy chúng tôi trở về, liền vội vàng hỏi Trần Du chuyện kia thế nào rồi.
Trần Du ngược lại một chút cũng không giấu diếm, đem mọi chuyện kể tường tận cho bố tôi kia. Quả nhiên, hắn ta cùng bố tôi nói chuyện xong, bố liền lập tức chỉ tay vào tôi mắng "Cái đồ nghịch tử ăn chơi nhà ngươi, thật sự làm gì cũng dư thừa, làm gì cũng không xong..."
Mẹ tôi liền tiến lại kéo bố lại, sau đó hỏi Trần Du, chuyện này còn có thể giải quyết như thế nào?
Trần Du nhất thời cũng mắc phải một việc khó giải quyết, hắn ta ôm đầu, chính là lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. "Thật là bất mãn với các người, cái răng chó mực này là vật âm khí hơn nữa đây là cái răng chó mực đã cắn qua người, cho nên âm khí càng nặng. Thêm cả khi đó lấy răng lúc con chó còn sống, lại ngâm qua máu chó mực...Liền để cho bên trong vật này tràn đầy lệ khí, oán khí cùng âm khí.
Trần Du nói với tôi, sỡ dĩ vật này cũng không phải để cho ta làm vũ khí mà công kích, hắn ta để cho tôi mang vật này chẳng qua để làm áp chế dương khí trên người tôi, mục đích để lừa nữ quỷ kia. Hơn nữa người bình thường dùng vũ khí, ai lại lấy răng chó mực để đánh người đâu..
Chẳng qua theo trí tưởng tượng của Trần Du, mặc dù nàng ta bị thương nhưng có thể làm lệ khí cùng âm khí trong Tam cô nương ngày càng sâu hơn, qua ba ngày sau, nàng nhất định sẽ quay lại tìm ta báo thù.
Đến lúc đó, trừ khi sư phụ của Trần Du tới ta mới có thể có một chút hy vọng sống sót, nếu không tôi chắc chắn sẽ phải chết .
Mẹ tôi nghe Trần Du nói xong liền khóc lóc cầu xin Trần Du nhất định phải cứu tôi. Trần Du lúc đó trên mặt cũng có một chút tự trách, mặc dù ngoài miệng không nói ra nhưng chuyện phát sinh đến nỗi này hắn cũng có một phần trách nhiệm.
Trần Du bảo chúng tôi đi nghỉ ngơi trước, anh ta sẽ đem toàn lực để nghĩ ra biện pháp, ít nhất bây giờ thêm 1,2 ngày nữa chúng ta vẫn còn an toàn.
Mẹ tôi còn muốn nói điều gì nhưng bị ba tôi lôi đi mất. Tôi tự nhiên không dám một mình trở về phòng nghỉ ngơi, liền nằm trên cái ghế nằm mà ngủ thiếp đi mất.
Mãi cho đến sáng sớm ngày mai, Trần Du như bị một thứ gì đó kích thích, lớn tiếng gào lên nói rằng đã có biện pháp.
Nghe được Trần Du nói lười này, trong nháy mắt tinh thần tôi liền tỉnh táo, lúc này bố mẹ tôi cũng rốt rít đi xuống vội vàng hỏi xem Trần Du có biện pháp gì.
Trần Du cũng không có vòng vo, nói với bố mẹ tôi rằng, bây giờ trước mắt cũng chỉ có thể tìm một mối hôn khác.
Bố mẹ tôi lại cảm thấy khó xử, hướng về phía anh ta nói "Đứa nhỏ này, cái này... trong 2 3 ngày làm sao tìm được một mối hôn sự chứ"
Trần Du cười một tiếng sau đó nói "Dĩ nhiên không phải là cưới con dâu còn sống đâu, mà là kết hôn với người đã chết"
"Gì? Còn phải kết minh hôn?" Mẹ tôi liền đưa ra lời dị nghị.. Bởi vì người nhà quê vô cùng mê tín, chuyện ra bên ngoài đều được truyền bá rất nhanh, coi như lúc đó ta cứu được thằng Xuyên, nhưng mà tiếng vang này.. 10 dặm 8 làng ai ai cũng đều biết đấy...
Trần Du giải thích rằng, xét theo tình huống trước mắt mà nói, chỉ có thể lấy quỷ khắc quỷ. Ý tưởng của hắn chính là tìm một quỷ còn lợi hại hơn cả cô Ba, khi chúng ta nói điều kiện xong thì tiến hành Minh hôn.
Sau cô Ba có khôi phục muốn tới tìm tôi tìm phiền toái cũng phải cần cân nhắc người vợ quỷ của tôi.
Nghe kế sách này cũng thật đáng tin, bất quá tôi liền hỏi Trần Du hai vấn đề. Vấn đề thứ nhất, chính là đi đầu tìm một nữ quỷ lợi hại hơn cô Ba..
Vấn đề thứ hai, chính là vạn nhất tôi tìm được nữ quỷ lợi hại hơn cô Ba nhưng lại bị khống chế, vậy làm sao bây giờ? Đến lúc đó không phải là đuổi đi một cái lợi hại nhưng giữ lịa một cái lợi hại hơn sao?
Trần Du vỗ ngực nói với tôi, lần này chắc chắc không xảy ra vấn đề. Vừa nói Trần Du liền hỏi bố tôi cận kề nơi đây có nghĩa địa hay không.
Bố tôi nói có đấy, Trần Du lúc này mới gật đầu một cái, sau đó lấy ra một tờ giấy rắng, một tờ khác viết lên không ít chữ. Trần Du đưa tờ giấy trắng cho mẹ tôi nhưng đột nhiên lại nhớ lại một chút, phía sau nấm mộ trên núi, có một nấm mộ của người phụ nữ chết yểu.
Hắn ta cầm tờ giấy viết đầy chữ đưa cho bố tôi, bảo bố tôi mua về đủ những thứ viết trên đó.
Tôi vừa định hỏi Trần Du tôi phải làm gì. Anh ta nhíu lông mày nhìn tôi bảo "Ngươi hãy ngoan ngoãn nghỉ ngơi cho khỏe, tối nay cũng không thể để buồn ngủ được"
Bản năng của tôi bỗng nhiên có một dự cảm xấu liền hỏi "Tối nay đi đâu chứ?"
Quả nhiên, Trần Du bảo tối nay đi tìm vợ cho tôi.. Tôi thật muốn khóc lên, buổi tối đi nghĩa trang, đây không phải là đi tìm chết hay sao?
Nhưng Trần Du nói với tôi rằng không đến tối, quỷ hồn đều không nguyện ý đi ra..
Tôi ngoài miệng vừa nói không muốn, vừa ngả đầu vào ghế nằm, liền một lần nữa chưa gì đã ngủ.. Đến lúc sắc trời dần tối xuống Trần Du liền gánh túi hai bên vai, bên hông còn treo một cái..
Hắn ta thấy tôi tỉnh lại thì không nói một lời nào, liền kéo tôi về hướng mộ phần trên núi mà đi. Ba tôi muốn đi cùng nhưng lại bị Trần Du từ chối, nguyên nhân chính là, vạn nhất lỡ có chuyện gì hắn còn cố gắng cứu một người được, cả hai thì không nổi.
Đi ra cửa sau, hôm nay gió thật lớn làm tôi bị cóng lại như một thằng ngốc lẽo đẽo theo sau Trần Du.
Nghĩa trang ở sau ngọn núi đúng là đã qua nhiều năm, bên trong chôn cất người nhiều không đếm xuể. Lúc đi tới chân núi tôi thực sự có kinh sợ, không dám bước về phía trước.
Bởi vì cái nghĩa trang ở núi này không thiếu ma quỷ lộng hành, luôn có người trong thôn đi nhầm vào sau đó ra ngoài bị điên liền chết....
______________________________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK