....
Trương Siêu nghe tôi nói, cả người đều phấn khích, rồi nói với tôi: "Thật sao?"
"Chung đại ca của cậu đã bao giờ lừa dối cậu chưa?" Tôi nói với Trương Siêu. Tôi đã hứa với Trương Siêu theo cách này vì muốn trấn an cậu ấy. Tên này chắc chắn là một người hữu ích. Tôi cần có hắn ta hợp tác với tôi.
Trần Du rất lo lắng nên lập tức đến bệnh viện để gặp Đình Đình, chúng tôi đến bệnh viện thì thấy Đình Đình vẫn vậy, trông như mất hồn. Trong khi Trần Du trông chừng Đình Đình, tôi hỏi Trương Siêu rằng cậu ấy có phát hiện gì lạ không? Trương Siêu gật đầu với tôi và nói thực sự tìm thấy một số thông tin. Hắn tìm thấy rất nhiều thông tin. Đầu tiên là của Lưu Bội. Lưu Bội đã bị dìm thẳng vào bể nước trong trường cho đến khi chết đuối. Mặc dù vấn đề này đã bị giấu diếm làm lắng xuống. Nhưng cái chết của Lưu Bội, Sở Ngư rất có liên can. Vì Lưu Bội rất thân với một chàng trai trước khi chết, hắn tên là Lý Minh, sống cùng một làng với Lưu Bội, lớn hơn Lưu Bội hai tuổi. Sau khi Lưu Bội đến trường này học, Lý Minh vẫn chăm sóc Lưu Bội. Lý Minh này rất đẹp trai, và anh ta cũng rất nổi tiếng ở trong trường vì vậy đã thu hút sự chú ý của nhiều cô gái, trong số đó có Sở Ngư. Sở Ngư là một cô gái xinh đẹp có hoàn cảnh gia đình rất tốt. Nhưng Lý Minh chỉ ở bên cạnh chăm sóc cho Lưu Bội. Tôi không biết đây có phải là lý do không. Kể từ đó, nhiều tin đồn đã lan truyền trong trường. Ban đầu, người ta chỉ nói rằng Lưu Bội đã đánh cắp tiền của các bạn cùng lớp, và sau đó dần dần phát sinh ra những chuyện lớn hơn không kiểm soát được trong cuộc sống của Lưu Bội.
Bạo lực trong trường bắt đầu trút xuống trên người Lưu Bội. Một số video khỏa thân của Lưu Bội thậm chí còn được phát lên trong bài đăng của trường và được đăng lên mạng, có lẽ Lưu Bội cũng đã tự tử vì lý do này.
"Tự tử? Cậu có nghĩ đó là tự sát không? Làm sao cậu biết những điều này?" Tôi hỏi Trương Siêu.
Trương Siêu tiếp tục nhìn tôi và nói "Đừng lo lắng, hãy lắng nghe tôi nói nốt..."
Những thứ này đều được đăng trên trang chủ trường đại học của Lưu Bội, và có thể được tìm thấy ở nhiều web đen khác. Mặc dù những bài đăng này đã bị xóa sau khi Lưu Bội tự sát. Nhưng đối với Trương Siêu, việc tìm kiếm những tài liệu này không hề khó khăn. Khi Lưu Bội bị bắt nạt cả trường không một ai dám đứng dậy bênh vực. Chỉ có một người tên Đình Đình đứng dậy và giúp đỡ cô ấy. Nhưng Đình Đình cũng chỉ là một cô gái nghèo. Hai người sau đó đã trở thành bạn tốt.
Tuy nhiên, sau khi Đình Đình xuất hiện để giúp Lưu Bội thì Đình Đình cũng bị chỉ trích và gặp rắc rối, cô ấy có một lý lịch cá nhân không tốt, thậm chí còn tệ hơn cả Lưu Bội. Mẹ của cô ấy là nhân viên mát xa ở thành phố cổ kia, nói rằng đó là làm nghề massage, nhưng mọi người đều biết đó là loại massage nào. Chẳng mấy chốc, Đình Đình cũng bị cuốn vào cơn lốc này. Nhưng Đình Đình không giống như Lưu Bội, cô ấy không rụt rè và hèn nhát, cô ấy vùng lên chống lại bất cứ điều gì không công bằng.
Vì sự bảo vệ của Đình Đình, Lưu Bội cũng có được sống một cuộc sống yên ổn trong vài ngày. Tuy nhiên, không lâu sau, tin tức Lưu Bội tự tử xuất hiện mà không ai biết được nguyên nhân và chuyện gì đã xảy ra. Sau cái chết của Lưu Bội, Đình Đình không tin rằng Lưu Bội đã tự sát, vì vậy đầu tiên cô ấy đã tìm đến lãnh đạo nhà trường, tiếp theo đó là cảnh sát.
Tuy nhiên, thi thể của Lưu Bội đã được hỏa táng và gia đình cô ấy thừa nhận rằng con gái mình đã tự sát và còn đưa ra lá thư tuyệt mệnh của Lưu Bội cùng một số bằng chứng khác. Nhưng Đình Đình vẫn không chịu thua, và không lâu sau cái chết của Lưu Bội, tin đồn về Đình Đình trong trường xuất hiện nhiều vô kể, ví dụ như là Đình Đình cũng đã có vài lần bán thân một cách công khai với khách ở cửa ký túc xá.
Cái chết của Lưu Bội nhanh chóng được che đậy bởi những tin đồn kia của Đình Đình. Sau khi nghe những gì Trương Siêu thuật lại, tôi nói với Trương Siêu, "vì vậy có phải cậu nghi ngờ rằng Sở Ngư đã giết Lưu Bội rồi đổ tội cho người đàn ông tên Lý Minh. Bởi vì Đình Đình đã xen vào gây rối, nên Sở Ngư đã sử dụng phương pháp tương tự để khiến Đình Đình thân bại danh liệt khiến chuyện cũ không thể được giải quyết ... " Trương Siêu gật đầu với tôi.
Tôi nhìn Trương Siêu và nói, "Tại sao cậu lại chắc chắn là Sở Ngư?"
"Bởi vì sau cái chết của Lưu Bội, cha mẹ của Lưu Bội đã nhận hai triệu đồng phí bồi thường từ phía Sở gia. Có ai tự nhiên nhận được số tiền lớn như thế này từ người khác mà không có lý do chứ." Trương Siêu nói với tôi.
Sau khi nghe những lời của Trương Siêu. Tôi khẽ gật đầu. Sau đó nói với Trương Siêu: "Bây giờ chúng ta sẽ sử dụng Sở Ngư làm điểm đột phá. Trước tiên chúng ta phải tìm thấy hồn ma của Lưu Bội đang bị điều khiển. Khi tìm thấy Lưu Bội, chúng ta sẽ biết được hết sự thật của vấn đề. Sẽ dễ dàng để tìm ra được rất nhiều manh mối.. "
Trương Siêu gật đầu rồi nói với tôi: "Tôi cũng phát hiện ra rằng Sở Ngư có một phòng riêng trong tòa nhà ký túc xá thứ 18, nơi những người khác đã chuyển đi. Ký túc xá này là nơi Lưu Bội sống. Một số người trong căn tin của trường nói rằng không lâu sau cái chết của Lưu Bội, có người luôn nghe thấy tiếng hét phát ra trong căn phòng đó. "
Sau khi nghe những lời của Trương Siêu, tôi nghĩ rằng căn phòng đó hoàn toàn có vấn đề. Tôi muốn để Trần Du đi cùng, nhưng nghĩ rằng nếu thực sự là ả Sở Ngư, người tiếp theo bị giết có thể là Đình Đình. Rốt cuộc vì Đình Đình đã biết được rất nhiều thứ, hãy để Trần Du ở lại đây.
Thay vì vội vã di chuyển, tôi tìm đến đội trưởng Phương bảo anh ta đến ký túc xá của Sở Ngư với danh nghĩa lục soát. Chúng tôi đi theo đội trưởng Phương đến cửa phòng ký túc xá mà Trương Siêu nói, vì có đội trưởng Phương dẫn đường, nên chúng tôi không bị cản trở trên đường đi.
Khi chúng tôi muốn tiến vào, chúng tôi bị nhóm bè lũ của Sở Ngư chặn lại. "Các anh đang làm gì vậy? Đây là ký túc xá của nữ sinh. Các người là ai, tại sao lại muốn xông vào? Tin hay không, tôi sẽ đăng lên Internet, nói rằng các người đã xâm nhập vào ký túc xá của nữ sinh và quấy rối chúng tôi" nói xong bọn họ liền lấy điện thoại ra và chụp ảnh chúng tôi.
Đội trưởng Phương dĩ nhiên không vừa. Anh ta trực tiếp lấy lệnh khám xét đã được chuẩn bị ra và nói: "Đây là lệnh khám xét ký túc xá ở tòa nhà số 18 của các cô. Chúng tôi đã liên lạc với nhà trường và đã nhận được sự hỗ trợ. Nếu các cô còn muốn cản trở công vụ. Chúng tôi sẽ có quyền áp dụng các biện pháp thực thi đối với các cô." Đội trưởng Phương nói một cách hùng hồn, tôi nghe thấy cũng thầm nể phục trong lòng mình một lúc.
Lúc này, Sở Ngư xuất hiện đằng sau nhóm các cô gái này, rồi nói với cảnh sát: "Thật sao? Tôi nghe nói đây là một kẻ giết người đấy? Các anh đã tìm ra nguyên nhân cái chết của dì Trương chưa? ... "
"Xin hãy thận trọng với lời nói của cô, nếu cô có bất kỳ thông tin nào, cô có thể báo cáo cho chúng tôi. Nhưng tôi hiện đang thực hiện nhiệm vụ chính thức, xin hãy để tôi qua." đội trưởng Phương nói với cái đầu đang vênh cao của cô ta.
Sở Ngư mỉm cười nhẹ nhàng và nói, "muốn lục soát à? vậy anh lục soát đi ..."
Nhìn Sở Ngư với ánh mắt không chút sợ hãi như vậy, tôi tự nghĩ rằng chuyến đi này chắc hẳn đã phí công. Sau khi đám con gái kia bỏ cuộc, chúng tôi mở phòng ký túc xá ra, nhưng nó trống rỗng và không có gì, ngay cả giường ngủ cũng biến mất.
Tôi từ từ thu thập âm khí của mình vào mắt và quét nhìn căn phòng một lượt. Căn phòng này rất sạch sẽ và không chứa gì. Và khuôn mặt của Đội trưởng Phương lúc này không được dễ nhìn cho lắm.
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Đây không phải là ký túc xá à? Tại sao thậm chí không có cả giường trong này" Đội trưởng Phương hỏi bọn họ.
Một cô gái lúng túng lắc đầu, nói rằng cô ấy là người mới và không biết gì.
Sở Ngư nói nhẹ bên cạnh: "tôi bán lấy tiền rồi ? Ký túc xá này đã có người tự tử. Mọi người đều sợ hãi và không muốn ở đây. Như vậy có phải là bất hợp pháp không?"
Trước cái nhìn kiêu ngạo của Sở Ngư, đội trưởng Phương đành rút lui ra bên ngoài. Khi bọn họ đã đi ra ngoài , tôi đến bên cạnh Sở Ngư và nói nhỏ : "Cô nghĩ rằng cô đã thay đổi địa điểm mà tôi không biết sao? Cô có thể sẽ có một bất ngờ trong vài ngày tới, Lưu Bội đã nằm trong tay tôi rồi "
"Nói nhảm nhí. Tôi rõ ràng là đã..." Sở Ngư hốt hoảng gắt lên khi nghe thấy những lời của tôi. Cô ta muốn nói thêm điều gì đó, nhưng đột nhiên miệng cứng lại. Gần như không thốt nên lời. Sở Ngư liền nói với tôi, "Anh nên nói điều này với chính mình đi, kẻ giết người ..." Nhìn vào biểu hiện của Sở Ngư vừa nãy, tôi biết dự đoán của Trương Siêu là hoàn toàn đúng.
Sở Ngư này là chủ mưu đằng sau tất cả mọi chuyện và tôi tiếp uy hiếp cô ta và nói: "Lưu Bội đã nói với tôi tất cả mọi thứ. Nếu không, tại sao cô nghĩ tôi lại tìm thấy nơi này? Hãy yên tâm, đợi cho đến khi tôi thu thập đầy đủ tất cả thông tin cô sẽ được ở trong một nhà tù lớn và chịu mức án của kẻ giết người, điều này có lẽ cô cũng biết rõ hơn tôi ... " Tôi mỉm cười nhẹ nhàng.
Rốt cuộc, Sở Ngư cũng chỉ là một nữ sinh, khuôn mặt cô ta đang giả vờ bình tĩnh, nhưng sự hoảng loạn trong mắt cô ta thì không thể che lấp.
Tôi không đợi Sở Ngư kịp nói gì liền nở nụ cười và đi ra ngoài. Trước cửa, đội trưởng Phương vẫn đang đợi tôi và hỏi : "Anh đã nói gì vậy, sao cô gái đó lại sợ như thế này".
Tôi nhẹ nhàng nói với anh ta, "Đội trưởng Phương, tiếp theo, anh hãy theo dõi cô ta, chắc chắn sẽ thu được thông tin rất bổ ích ..."
Đội trưởng Phương liếc nhìn tôi và gật đầu lần nữa. Tôi nói với Trương Siêu: "Trương Siêu, cậu có thể theo dõi điện thoại di động của Sở Ngư không?" Trương Siêu gật đầu với tôi và nói không có vấn đề gì. Bây giờ Sở Ngư hoàn toàn đang hoảng loạn. Chắc chắn cô ta sẽ hành động, và linh hồn của Lưu Bội rõ ràng cũng đang bị Sở Ngư giam giữ. Nhưng tôi không ngờ rằng một cô gái như vậy thậm chí có thể điều khiển hồn ma.
Sau khi chúng tôi ra ngoài. Tôi hỏi Trương Siêu trong khi hắn ta đang bận bịu với máy tính xách tay của mình, "Thế nào rồi? Cô ta có gọi ai không?"
Trương Siêu lắc đầu với tôi, rồi nói "Không ..."