Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
....
Người phụ nữ nói xong thì vội cúp máy mà không đợi Lưu Vỹ Cường trả lời. Lúc này, tôi nghe thấy tiếng Trương Siêu chửi thề ở phía sau. Tôi ngạc nhiên chạy qua hỏi hắn chuyện gì, Trương Siêu nói vừa định vị được từ vị trí người phụ nữ gọi điện, nhưng chỉ có vài giây thôi.
Trương Siêu có vẻ thẩn thờ, nhưng sau vài giây ngây người, mắt hắn lại sáng lên, bắt đầu gõ phím điên cuồng. Trần Du nói với tôi "Chung Xuyên, có lẽ cậu đã đoán đúng .... cô Ba đã hại gia đình cậu có thể cũng do nhóm người này tạo ra ! "
Tôi nheo mắt lại, rồi nói với Trần Du "Có vẻ như nơi mà tối nay Lưu Vỹ Cường sẽ đến rất quan trọng. Dường như chúng rất coi trọng nơi đó ! "
Nghe chúng tôi nói vậy, Trương Siêu nói rằng hắn ta đã theo dõi và định vị được vị trí của Lưu Vỹ Cường, bảo chúng tôi ở đây quan sát màn hình theo dõi còn mình thì về nhà lấy thêm một số thiết bị. Thấy Trương Siêu nói vậy chúng tôi cũng tự nhiên không hỏi thêm hắn ta muốn lấy thiết bị gì, bởi nó vốn dĩ là một câu hỏi vô nghĩa ..... Trương Siêu sẽ ném cho chúng một loạt khái niệm mà chúng tôi không hiểu, chắc đây chính là vũ khí cho sự tự tin của hắn.
Cả tôi và Trần Du đều thấy rõ chú Công rất nhiệt tình với hắn, còn muốn đưa Trương Siêu về nhà lấy đồ, như thể sợ tên thiên tài này chạy mất. Hiển nhiên .... Mọi người đều đã hiểu rõ thực lực của hắn.
Nếu không có sự hỗ trợ kỹ thuật hoàn thiện của Trương Siêu, vốn dĩ kế hoạch của chúng tôi sẽ không thể tiến hành thuận lợi cho đến bây giờ.
Bây giờ, từ cuộc điện thoại đó, chúng tôi nắm được vài manh mối. Thứ nhất, chúng chính là tổ chức đã kiểm soát cô Ba. Thứ hai, chúng không phải là một người mà là một nhóm người. Thứ ba, chúng đã giết chết rất nhiều người để phục vụ cho kế hoạch lớn của mình. Thứ tư, thời gian của bọn chúng đã sắp hết ! Những manh mối này rất quan trọng với chúng tôi, trong thời gian theo dõi này, chúng tôi sẽ quan sát được mọi thứ trong tầm mắt.
Sau khi kết thúc cuộc điện thoại, Lưu Vỹ Cường đặt nó vào két sắt trong văn phòng, sau đó thay một bộ đồ khác. Lúc này màn hình giám sát chuyển sang hình ảnh ở bên ngoài ... Làm thế nào nó có thể theo dõi được như vậy nhỉ, tôi thực sự vô cùng khâm phục. Khả năng chống trinh sát của Lưu Vỹ Cường quả là tốt, hắn xuống tầng hầm lấy một chiếc xe hơi, sau đó lái một vòng lớn trong thành phố rồi dừng lại tại một địa điểm không xác định được. Lúc này trên màn hình của chúng tôi, hình ảnh của Lưu Vỹ Cường đã biến mất. Tôi không thể không lo lắng, vì một lúc lâu sau hình ảnh vẫn không được hiển thị lại. Trần Du nhạy bén hơn tôi nên đã lập tức gọi điện thoại cho Trương Siêu, tôi không biết hắn đã lấy được số điện thoại của Trương Siêu khi nào nữa.
Hắn vội vàng nói rất nhiều nhưng chỉ nhận được câu trả lời rất bình tĩnh từ phía bên kia của Trương Siêu, hắn nói miễn là Lưu Vỹ Cường còn xuất hiện trong phạm vi định vị thì sẽ quan sát được, bảo chúng tôi hãy yên tâm. Trương Siêu trấn an bọn tôi, bảo rằng hắn rất chắc chắn. Bây giờ thì hắn chẳng khác nào một vị thần trong lòng bọn tôi cả. Tuy nhiên, thực tế đã sớm cho chúng ta biết rằng thần thánh cũng không hề toàn năng !
Vì đã hai giờ trôi qua, Lưu Vỹ Cường hoàn toàn mất dạng, hắn không hề xuất hiện trên màn hình giám sát nữa. Trần Du bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, khi hắn định gọi cho Trương Siêu lần nữa thì Trương Siêu đã quay lại. Chú Công hét vào mặt chúng tôi và bảo đã có tín hiệu lại chưa, nếu không có thì hãy ra phía trước giúp di chuyển đồ đạc. Tôi thấy chú Công lái một chiếc xe tải chở rất nhiều đồ, có vẻ như Trương Siêu không nói đùa, hắn thực sự đang chuẩn bị để chiến đấu với chúng tôi trong một thời gian dài.
Trong lúc di chuyển đồ đạc, tôi nhận thấy không có nhiều đồ dùng cá nhân của Trương Siêu, chỉ có một số thiết bị và sách thí nghiệm, đa số là những thứ tôi chưa từng được thấy qua. Trương Siêu tự hào nói rằng đây là những phát minh của hắn ta, nếu đang trong lúc rảnh rỗi thì tôi sẽ nghe hắn giới thiệu và tìm hiểu nhưng bây giờ không phải lúc và tôi cũng không có hứng thú. Lưu Vỹ Cường đã bốc hơi được 3 giờ đồng hồ rồi. Tôi kéo Trương Siêu lại gần màn hình, để hắn ta thấy những gì đang diễn ra. Trương Siêu chỉnh đoạn băng giám sát lại thời điểm trước lúc Lưu Vỹ Cường biến mất, sau đó hắn mở bản đồ và nhìn vào đó một lúc.
Thấy biểu hiện khó hiểu của Trương Siêu, chúng tôi hỏi hắn có phải đã có sai sót gì không? Trương Siêu chỉ vào bản đồ và nói phần định vị bị mất tín hiệu ở giữa đoạn đường, chỗ mất tín hiệu là đoạn đường khoảng 3km, vì đây là một cầu vượt cao tốc nên hắn chỉ có thể chạy thẳng hoặc chạy ngược lại, trừ phi hắn nhảy từ trên cao xuống ?
"Cậu chắc chứ? Hệ thống không bị lỗi gì đâu chứ ? " Trần Du nói. Trương Siêu nghe thấy Trần Du thắc mắc về công nghệ của anh ta thì rất nghiêm túc giải thích nguyên lý hoạt động của hệ thống này. "Cậu đang nói gì vậy ? Cậu có theo dõi hắn thông qua hệ thống nhận dạng khuôn mặt không? " Trương Siêu gật đầu. Trần Du tiếp tục hỏi "Nếu như hắn thay đổi khuôn mặt thì sao ? "
"Hóa trang đơn giản hoặc phẫu thuật thẩm mỹ không thể qua mắt được hệ thống của tôi ! " Trương Siêu tự tin nói. Thấy Trương Siêu dường như không nắm bắt được ý nghĩ của mình, Trần Du lại nói "nếu tôi thay đổi khuôn mặt của tôi thành của cậu và cậu thành tôi thì sao ? "
"Không thể nào, điều này không đúng với khoa học ! " Trương Siêu nhìn chúng tôi bằng ánh mắt hoài nghi. "Những tấm da người tìm thấy trong nhà của Lưu Vỹ Cường chính là những gì hắn dùng để dị dung " Trần Du nói với Trương Siêu. May mắn thay mặc dù Trương Siêu rất đần độn nhưng hắn không hoàn toàn ngu ngốc.
Sau khi nghe những lời của Trần Du thì hắn bắt đầu động tay vào máy tính. Trương Siêu nói nếu đúng là trường hợp này thì vấn đề sẽ trở nên rất phức tạp, hắn ta cần sàng lọc mọi chiếc xe đi qua đoạn đường này. Bởi có thể Lưu Vỹ Cường đã dùng thuật dị dung rồi trốn lên một chiếc xe khác. Sau đó sẽ phải rà soát lịch trình của từng chiếc xe !
Tôi hỏi Trương Siêu "Sẽ mất bao lâu ? "
Trương Siêu khẽ lắc đầu và trả lời không biết, nếu Lưu Vỹ Cường đi bộ, sau đó lẩn trốn, đúng thời điểm thì đổi xe .... Như vậy rất khó có thể tìm thấy hắn ! Nghe Trương Siêu nói vậy chúng tôi chỉ đành tự trách, không nhắc nhở hắn ngay từ đầu, nếu vậy thì hắn sẽ sử dụng thêm nhiều phương pháp hơn. Nhưng trên đời này không có sai lầm nào mà không hối tiếc, bây giờ chỉ đành phó thác cho số phận. Mà ông trời vẫn còn thương xót chúng tôi đấy chứ vì đã gửi đến đây một Trương Siêu, một bậc thầy thiên tài để giúp đỡ bọn tôi.
Bởi vì Trương Siêu đang rất tập trung làm việc, nên chúng tôi không dám làm phiền, chỉ đành đứng nhìn những ngón tay như xúc tu của Trương Siêu linh hoạt gõ trên bàn phím. Cho đến gần sáng thì đôi mắt của Trương Siêu vằn đầy tơ máu nhưng anh ta thì vẫn đang bận rộn. Thật là một công việc tẻ nhạt, tôi sợ rằng một người bình thường sẽ chẳng thể nhìn chằm chằm vào màn hình cả ngày chứ đừng nói là phải quan sát từng chiếc xe.
Cho đến hơn 2 giờ sáng thì chú Công đã ngủ trên ghế và còn ngáy rõ to nữa...tôi và Trần Du lúc này thì cũng mệt nên liên tục ngủ gật.
Bỗng Trương Siêu vỗ đùi, hớn hở ra mặt, hắn ta nói "Cuối cùng cũng tìm thấy" Sau khi nghe Trương Siêu nói vậy tôi lập tức tỉnh táo trở lại, tôi hỏi hắn ở đâu ? Trương Siêu gõ máy tính vài lần, sau đó một video giám sát xuất hiện. Trên màn hình là một người đàn ông rất bình thường, gương mặt thậm chí còn rất đại trà, nếu như ném hắn ta vào đám đông thì có thể sẽ chẳng tìm ra được.
"Người này là Lưu Vỹ Cường ? " Tôi hỏi Trương Siêu. Trương Siêu gật đầu xác nhận, sau đó mở ra một bản đồ lịch trình đã được sắp xếp hoàn chỉnh. Có thể thấy rằng hơn 7 giờ tối, một chiếc xe có thương hiệu rất phổ biến ở Tần An đã xuất hiện dưới sự theo dõi, tại thời điểm đó Trương Siêu phóng to video lên. Người được nhìn thấy trong video quả thật rất bình thường, sau đó người này đã lái chiếc xe này đi qua rất nhiều nơi, có vẻ hắn đang rất lo lắng. Sau đó hắn trực tiếp lái xe đến một con đường nhỏ ở ngoại ô Tần An và định vị biến mất ở vị trí này.
Đến 9 giờ tối hắn bước vào một khu biệt thự .... nhưng lúc này đã bị an ninh chặn lại. Sau khi nói vài lời với nhân viên bảo vệ thì hắn đã được cho vào. Trương Siêu nói chắc chắn là tên này, bởi vì hắn ta đã kiểm tra chiếc xe, kẻ đó không phải là chủ nhân của nó. Một người khác đã thông báo với cảnh sát giao thông chiếc xe này bị đánh cắp đúng vào khoảng thời gian trên. Cảnh sát cảm thấy rất kì lạ, bởi người lái xe nói rằng anh ta đang lái xe thì bị bất tỉnh. Sau đó khi tỉnh dậy thì chiếc xe đã bị đánh cắp còn bản thân thì bị ném ở vành đai cao tốc.
Vì vậy, sau nhiều lần xác nhận, Trương Siêu xác định đây chính là Lưu Vỹ Cường sau khi đã dị dung !......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK