Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
.....
Cũng chính vì thế, Dịch Tinh Thần đã lôi kéo một số người khác, đàn áp Dịch Tinh Hâm từ mọi phía. Chuyện hôm nay cũng vậy, khi bọn họ biết 'nhị thiếu gia' đang điều tra tôi và những người thân cận của tôi, mặc dù không biết Dịch Tinh Hâm cần tôi với mục đích gì, nhưng họ đã tóm được Trần Du trước. Biết được chuyện này, Dịch Tinh Hâm đã phải vội vã phái người theo dõi và nhanh chóng bắt tôi tới đây trước.
Nghe Dịch Tinh Hâm nói đến đây, tôi ngắt ngang "Nói như vậy, liệu có phải anh trai cậu cũng biết về gia đình của tôi không?"
Dịch Tinh Hâm gật đầu "Về danh tính của cậu, tôi e rằng trong Thiên Sư Đường không quá 10 người biết đến, nhưng anh ta có biết hay không thì tôi không chắc"
"Tôi thật sự là Quang Minh chi tử mà cậu nói sao?" Tôi vẫn có chút cảm thấy Dịch Tinh Hâm đang nói dối tôi. Có điều dáng vẻ của hắn ta rất nghiêm túc, đột nhiên tôi nghĩ về Ngũ linh dưỡng trận mà Hoàng Tử đã nói với tôi. Đúng thật là thân phận của tôi hiện giờ rất khó để làm rõ.
"Nãy giờ nói nhiều như vậy có phải ý anh là anh không thể cứu Trần Du đúng không? "
Dịch Tinh Hâm mỉm cười nhìn tôi. Sau đó, hắn ta nói với "Một lát nữa tôi sẽ cho người dẫn cậu đi nghỉ ngơi. Ngày mai, chắc chắn Dịch Tinh Thần sẽ tới tìm cậu. Hắn ta sẽ nói với cậu những lời dụ dỗ đường mật. Cậu sẽ không gặp nguy hiểm đâu nên dù hắn có nói gì đi nữa thì cũng cứ đồng ý đại đi."
Dịch Tinh Hâm nói với tôi với vẻ rất trân thành. Nghe hắn ta trải lòng, tôi cũng có chút ưng hắn ta, cảm giác cũng khá tốt.
Tôi nói với Dịch Tinh Hâm "Tôi hiểu rồi. Chúng ta từ bây giờ sẽ là bạn bè."
Dịch Tinh Hâm cười nhẹ "Được, giờ thì chúng ta cùng là một lọai người rồi."
Mắt tôi đổ dồn về phía Dịch Tinh Hâm "Loại người gì?"
Tôi nhìn hắn ngây ngốc. Hắn ta cười nói "Sao? Cậu có gì không hiểu à?"
"Người chống lại Thiên Sát Cô Tinh."* Dịch Tinh Hâm cười nhẹ với tôi, rồi nói. (*Thiên sát cô tinh chỉ mấy người đi đến đâu người chết đến đấy. Ý ở đây là 2 ông này mang mệnh thiên sát nên bố mẹ, người thân bên cạnh mới chết hết. 2 ông ý muốn hợp tác chống lại thiên mệnh thôi)
Da đầu tôi bỗng lại ngứa ran. Tình huống này có phải quá đúng rồi hay không? Dịch Tinh Hâm nói với tôi "Tôi sẽ giúp cậu điều tra danh tính thật của cậu. Điều cậu cần làm bây giờ đơn giản chỉ là cảnh giác cao độ với các gia tộc khác thôi."
"Bao gồm cả người của Tề gia?" Tôi hỏi Tinh Hâm.
Dịch Tinh Hâm gật đầu "Đúng. Tất cả bọn họ. Cậu cần cảnh giác với tất cả mọi người, bao gồm cả vợ tương lai của cậu. Cậu nên biết Tề Linh không chỉ là người của Tề gia, mà là độc tôn, người thừa kế duy nhất của Tề gia."
"Tề Linh đâu phải là người duy nhất có thể kế vị? Không phải cô ấy vẫn còn một người em gái nữa là Tề Đồng hay sao? " Tôi hơi ngạc nhiên khi hắn ta nói vậy.
Dịch Tinh Hâm tỏ ra bí ẩn, nói với tôi dần dần rồi tôi sẽ biết. Sau đó, Dịch Tinh Hâm gọi người hầu đưa tôi đi nghỉ ngơi. Đợi đến ngày mai, sẽ có người đưa tôi về. Nói tới đó, đám người hầu của hắn tới và mời tôi ra khỏi phòng. Bước ra khỏi phòng, tôi chợt nhận ra tôi đang ở trong một căn biệt thự hoành tráng. Quả thật trông nó rất lớn. Họ đưa tôi đến một căn phòng rất sạch sẽ và ngăn nắp. Tất cả mọi thứ trong đó đều trông rất xa hoa, sang trọng.
Tôi nằm bẹp trên giường, vô thức lấy ra miếng ngọc bội mà Tề Linh đưa cho tôi. Thành thật mà nói, mặc dù Dịch Tinh Hâm đã nói những lời cảnh báo kia cho tôi với vẻ rất trân thành, nhưng tôi vẫn không muốn tin rằng Tề Linh sẽ làm tổn thương tôi, rằng cô ấy tiếp xúc với tôi có mục đích. Mặc dù lúc đầu tôi có nghi ngờ về sự xuất hiện của Tề Linh ở làng, cho đến lúc ở Thiên Sư Đường, Tề Viêm Sinh cũng che giấu chuyện gia đình tôi. Cảm giác như mọi thứ đã được dàn xếp 1 cách cẩn thận. Nhưng tôi vẫn muốn tin rằng cô ấy là người tốt.
Tôi thiếp đi, tay vẫn nắm chặt lấy viên ngọc bội. Thời gian trôi quá nhanh, mới ngủ chưa bao lâu đã tới sáng mai. Tôi bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi mơ màng tỉnh dậy. Bốn tên vệ sĩ vạm vỡ đứng trước cửa phòng tôi. Một trong số họ hôm qua đã bị tên Dịch thiếu gia kia xử lý, đầu vẫn còn quấn băng trắng. Bốn người họ nhìn tôi với cái nhìn hết sức tôn trọng, hỏi "Cậu Chung, cậu đã sẵn sàng trở về chưa?"
Tôi ngây người ra một lúc rồi gật đầu. Dưới sự hộ tống của bốn tên vệ sĩ lực lưỡng, tôi đi xuống cầu thang. Tôi quan sát thấy có rất ít người trong biệt thự khổng lồ này. Trông nó rất cô đơn vắng vẻ.
Bước ra khỏi biệt thự, tôi ngạc nhiên khi thấy quanh đây toàn bộ đều là cánh đồng, cảm giác như đây là một pháo đài tách riêng biệt với thế giới vậy. Mặc dù ngày hôm qua, Dịch Tinh Hâm tiếp chuyện tôi rất nhiều, nhưng hôm nay hắn ta lại không tiễn tôi về. Chắc có lẽ việc này không cần thiết lắm đối với hắn ta.
Bao quanh căn biệt thự này là những bức tường cao kiên cố. Sau khi ra khỏi tòa nhà, người làm bên ngoài có vẻ đông đúc hơn 1 tí. Có khoảng hơn 20 người ở đây, họ đều mặc những bộ vest giống nhau, chắc cũng đều là vệ sĩ ở đây. Bốn tên to con kia hộ tống tôi đến một cái xe Ferrari đen bóng. Xe chạy đến cửa lớn, cửa tự động mở ra.
Sau khi xe rời khỏi biệt thự, bên ngòai là một khu đất nông nghiệp rộng lớn. Đường đi xung quanh lại khá hẹp. Xe chạy được một lúc, mấy tên vệ sĩ quay sang tôi và nói "Cậu Chung, một lát nữa kiểu gì cũng có người tới bắt cậu. Xin cậu đừng kháng cự."
"Ai sẽ bắt tôi chứ?" Tôi hỏi hắn ta. Nghĩ lại lời Dịch Tinh Hâm hôm qua nói, nếu lời hắn ta là thật thì người tới bắt tôi hôm nay chắc chắn là Đại thiếu gia. Dịch Tinh Thần.
Tôi đã tiếp tục hỏi "Sao hôm nay Dịch Tinh Hâm không tới gặp tôi."
Họ không nói gì. Tôi lại tiếp tục hỏi. Họ vẫn im lặng, như đột nhiên bị câm ấy. Cuối cùng, họ không muốn nói, tôi cũng chẳng thèm hỏi nữa. Tôi cũng không thể lý giải được. Lời của Dịch Tinh Hâm nói hôm qua, có vẻ như những người này là người của Dịch Tinh Thần cài vào. Dịch Tinh Hâm nếu cũng biết rằng họ là người anh trai hắn, vậy thì tại sao hắn vẫn sử dụng những người này.
Mấy chuyện này càng nghĩ càng đau đầu. Tôi vốn là còn định mở định vị điện thọai lên coi mình có còn ở trong Tần An hay không, nhưng ngặt một nỗi là điện thọai tôi hết pin rồi. Tôi có mở lời hỏi bọn hắn rằng tôi đang ở đâu. Được rồi, lần này tôi chắc chắn họ mất cái khả năng nghe nói rồi.
Xe chạy băng băng trong nửa tiếng. Nhìn ra ngòai cửa kính, có vẻ như tôi vẫn đang nằm trong khu vực thôn quê đó. Con đường uốn lượn khó đi ở đây cùng kiến trúc mấy ngôi nhà này không hề giống ở Tần An. Cuối cùng sau hơn 1 tiếng đồng hồ, chúng tôi đã chạy được lên đến đường cao tốc. Giờ thì tôi chắc chắn tôi không ở Tần An nữa rồi.
Tôi tự hỏi liệu mấy tên này có lừa gạt gì tôi không. Bắt cóc sao? Tuy nhiên, khi chúng tôi vừa mới rời đường cao tốc, lập tức có 4 chiếc xe chặn lại. Tổng cộng có hơn mười người. Họ rất nhanh lập tức bao vây chúng tôi.
Bốn tên đô con này trông không có vẻ gì là kháng cự "Người ở phía sau!"
Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng nghĩ tới việc bị bắt cóc một-lần-nữa, toàn thân tôi vẫn căng cứng. Rất nhanh sau đó, cánh cửa xe được mở ra. Những người này có vẻ lịch sự hơn mấy tên đàn em của Dịch Tinh Hâm, nở một cụ cười với tôi "Cậu Chung, mời cậu đi với chúng tôi."
"Mấy cậu là ai?" Mặc dù tôi đã biết rõ rằng chúng là ai nhưng tôi vẫn phải tiếp tục giả vờ như không biết gì hết.
Tên cầm đầu lịch sự nói với tôi "Nếu cậu đi với chúng tôi thì cậu sẽ biết."
"Vậy nếu tôi không đi thì sao?" Để chân thực hơn, tôi tiếp tục giả ngớ giả ngẩn.
Hắn ta nở một nụ cười tươi "Tôi sợ cậu sẽ phải chịu đau đấy. Cậu không muốn đầu mình có thêm vết thương chứ? "
Hắn ta có vẻ như chắc chắn rằng tôi sẽ không từ chối, liền đưa tay mời tôi xuống khỏi xe. Thật ra để mà nói thì tôi nghĩ chả mấy ai nghe xong câu hắn ta vừa nói mà đủ gan dạ ở lì trên xe đâu.
Thấy tôi chưa bước xuống xe, hắn nói "Thưa cậu Chung, tôi hi vọng chuyện sắp xảy ra giữa tôi và cậu sẽ không mang lại chút bất lợi nào cho đôi bên."
Từng lời của hắn đều là những từ ngữ đe dọa trắng trợn, nhưng tôi không có cách nào khác, mặc dù tôi có 1 chút võ, nhưng đó chỉ có thể chống lại mấy người bình thường thôi. Mấy tên trước mặt tôi chắc chắn là đã được huấn luyện qua, trở nên chuyên nghiệp rồi.
"Rõ ràng là như vậy rồi! Không nhất thiết phải dùng vũ lực, phải không." Tôi cười trừ.
Thấy tôi mỉm cười, hắn cũng cười đáp lễ. Tôi bước xuống xe. Vừa bước xuống đã có 2 tên ép chặt tôi vào, một tên bên trái, một tên bên phải. Sau khi đặt tôi vào trong xe, chúng lại đội lên đầu tôi một cái bao tải? Đây là sở thích của Dịch gia hay sao??
Và cũng giống như mấy tên lúc trước, 4 tên này cũng mất khả năng nghe nói luôn. Có điều có dáng vẻ chúng có đôi phần lịch sự hơn so với mấy tên đàn em của Dịch Tinh Hâm.
Tuy nhiên, xe chạy được một lúc thì bỗng phanh gấp lại. Theo quán tính, tôi đâm dúi dụi vào ghế đằng trước,cũng may bản thân không bị ngất đi. Đầu óc vẫn còn choáng váng, tôi nghe thấy tiếng kính vỡ, theo sau là tiếng hét từ bên ngòai. Trong thâm tâm, tôi dần trở nên chán nản. Tại sao mấy cái sự cố này chỉ xảy ra với tôi cơ chứ? Từ khi nào mà tôi trở nên nổi tiếng như vậy? Những người bên ngòai là ai? Chẳng lẽ lại có thêm người ở mấy gia tộc khác đến muốn đoạt chiếm tôi hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK