Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
....
Sau khi Trần Du và tôi nghe những lời của Trương Siêu, chúng tôi sững sờ và cảm thấy rằng hình như chúng tôi đã nghe nhầm. Ngay cả chú Công đang lái xe cũng phải phanh chân, dừng xe, quay đầu lại nói với Trương Siêu "Cậu vừa nói gì?"
Trương Siêu nhìn thấy chúng tôi như vậy, khuôn mặt hơi lúng túng, rồi hắn nói một cách ngượng ngùng "Cái đó không thể sao. Làm ơn hãy cho tôi tham gia đội bắt ma của mấy người đi. Tôi không cần lương đâu"
Sau khi nghe điều này, không đợi Trương Siêu nói hết, chú Công đã cắt lời, vì sự xuất hiện của Trương Siêu như một món quà với chú Công, ông nói "Được rồi! Tôi đồng ý! Tất nhiên là đồng ý, với sự giúp đỡ của một nhà khoa học tài ba như cậu, chúng tôi sẽ như hổ mọc thêm cánh."
Trần Du nói với Trương Siêu "Trương Siêu chúng tôi là pháp sư bắt ma của Cửu Gia, còn cậu là tiến sĩ tại Đại học Khoa học và Công nghệ. Chúng tôi cũng không phải là tài giỏi cho lắm. Cậu theo chúng tôi để làm gì?"
Trương Siêu nhìn Trần Du với ánh mắt tập trung và nói "Đừng từ chối tôi mà hai người anh em, gần đây tôi đang nghiên cứu mối quan hệ giữa các dạng thể năng lượng và các mặt của vũ trụ".
Trương Siêu bắt đầu nói về vấn đền mà hắn ta đang nghiên cứu. Nhưng sau một lúc nói thì hắn ta thấy rằng chúng tôi không hiểu gì cả, họ Trương kia vẫn rất kiên nhẫn để giải thích với chúng tôi "Thế này nhé. Tôi cũng đã nghiên cứu về học thuyết âm dương của các người. Cái mà mấy người gọi là ma là thực chất sự tồn tại của một thể năng lượng. Thể xác con người là một thể năng lượng vật chất. Còn linh hồn của một người mới là cốt lõi thực sự của một cơ thể. Điều đó có nghĩa là, con người chỉ là dạng vật chất, giống như những dạng vật thể chúng ta nhìn thấy như là một cái bàn, một cái ghế. Cốt lõi của sự sống là sự trao đổi năng lượng, năng lượng sống là đối tượng nghiên cứu thú vị nhất trong vũ trụ. Và cái chính mà tôi đang nói đến là một lời giải thích về các chiều hướng vật chất trong vũ trụ. Trên thực tế, nó là các mặt phẳng khác nhau. Sau khi thể năng lượng cốt lõi ( linh hồn ) được tách ra khỏi cơ thể, nó đi đến mặt phẳng tương ứng thông qua một số phương pháp đặc biệt ".
Trương Siêu nói một số thuật ngữ chuyên nghiệp mà cả hai chúng ta đều không hiểu, vì tôi không biết proton, lượng tử, kích thước và mặt phẳng là gì.
Trương Siêu đã nói chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ mà vẫn chưa hề có dấu hiệu muốn ngừng lại, hắn nói "Vì vậy, tôi muốn tìm những điều này trong khoảng thời gian đi bắt ma cùng các cậu. Tôi cũng đã thực hiện một số thí nghiệm và có thể sử dụng một số phương pháp khoa học. Hãy để tôi làm một vài thực nghiệm với cái các cậu gọi là ma."
Trần Du và tôi nhìn nhau và mỉm cười, bởi vì sau khi Trương Siêu nói một lúc lâu, chúng tôi đã hiểu được một chút vấn đề, nhưng có lẽ tôi không nên hỏi thêm, và tôi tin rằng Trương Siêu đã nói theo cách dễ hiểu nhất, vấn đề này được coi là rất phổ biến trong giới khoa học. Có vẻ như IQ của chúng tôi tương đối thấp để hiểu hết vấn đề cậu ta nói?
Ngay khi chúng tôi nghe xong những lời của Trương Siêu, chú Công đã giúp chúng tôi giải vây và cười nói "Quả là một người có học thức. Những kiến thức cậu nói thực sự hợp lý và thuyết phục. Hãy ở lại làm việc với chúng tôi. Nhưng nếu cậu thực sự muốn ở lại, cậu có chắc chắn rằng cậu sẽ làm theo lời tôi nói không? Và tuy cậu không cần hưởng lương bổng, nhưng tôi sẽ không để cho cậu làm không công, vì vậy chi phí hàng ngày trong thời gian tới, tôi sẽ cung cấp cho cậu, cậu có thấy hài lòng không? "
Với nụ cười toan tính trên khuôn mặt của chú Công, tôi biết rằng ông già béo này không có được cái nào tốt cả. Trương Siêu chắc chắn là có lợi cho chúng tôi, nhưng tôi nghi ngờ chú Công có ý định tận dụng tài năng kỹ thuật của Trương Siêu thu lợi cho ông ấy. Trong tương lai, nếu máy tính bị kẹt và TV bị hỏng, hẳn ông chú béo này có thể có một thợ sửa chữa miễn phí. Đối với tuyên bố trước đây của Trương Siêu rằng nên sử dụng một bộ phương pháp khoa học để bắt ma, chú Công dường như không đồng ý với những điều này, bởi vì nếu thực sự có thể sử dụng phương pháp khoa học để bắt ma thì hiện tại đã không có bí ẩn chưa được giải quyết trong một số kênh khoa học và giáo dục trên TV.
Trương Siêu cảm ơn chú Công hết lần này đến lần khác với lòng biết ơn. Trần Du nhìn anh chàng này một lúc, quả thực là hắn quá ngu ngốc để có thể nhắc nhở anh ta một cách tử tế. Trần Du đi đến chỗ Trương Siêu và thì thầm "Cậu không thấy có điều gì đó sao? Bởi vì cậu đồng ý làm không lương, nên người đàn ông béo này mới chấp nhận cậu."
Trương Siêu lắng nghe Trần Du và nói rất nghiêm túc "Anh Trần, anh nói sai rồi, tôi không muốn kiếm tiền vì tôi đã có đủ rồi. Và tôi không ở đây để kiếm tiền. Tôi chỉ định ở đây để nghiên cứu sự tồn tại của các cơ thể năng lượng và kết nối trong vũ trụ thôi."
Tôi gần như cười bất lực, anh chàng này gần như không giống tôi nghĩ. Đôi khi hắn thông minh, nhưng đôi khi thật khó hiểu cho sự thông minh đấy. Nhưng chuyện hắn ở lại thực sự là một chuyện tốt
Sau khi trở về, chú Công đã liên lạc với giám đốc đồn cảnh sát và sau đó chuyển những bức ảnh về da người và nội tạng chúng tôi tìm thấy tại nhà của Lưu Vĩ Cường cho giám đốc. Sau khi giám đốc biết điều đó, anh ta đã định cử người đi bắt giữ Lưu Vĩ Cường. Bởi vì khi Lưu Vĩ Cường bị bắt đến đây trong hai giờ. Các nhà lãnh đạo của tất cả các bên đã đến để hỏi về nguyên nhân tại sao lại bắt hắn. Giám đốc cũng là người đầu tiên thực hiện việc bắt giữ Lưu Vĩ Cường. Bây giờ bằng chứng đã có sẵn, có thể nói rằng ông ấy không bắt giữ người dân một cách bừa bãi.
May mắn thay, chú Công vẫn có một tầm ảnh hưởng nhất định trước mặt giám đốc. Sau lời giải thích của chú Công, giám đốc cũng nói rằng ông sẽ cố gắng hỗ trợ chúng tôi điều tra. Tuy nhiên, sau đó đã bị chú Công từ chối, bởi vì những người ở đồn cảnh sát là những người bình thường, và bên kia có khả năng là một nhóm có tổ chức, và bọn chúng biết cách điều khiển xác chết, hơn nữa còn nuôi ma quỷ. Không những vậy, Bọn chúng có thuật họa bì ( thuật vẽ da). Trong trường hợp cảnh sát tìm thấy bọn chúng, thì những người cảnh sát bình thường như vậy không phải là đối thủ của những người đó.
Chú Công vỗ ngực và nói rằng ông có thể lấy được chứng cứ nhiều hơn, tôi cũng không biết ông ấy sẽ làm như nào để làm được điều đấy. Giám đốc cũng rất hào phóng, nói rằng ông sẽ chuyển qua thẻ cho chú Công một khoản phí tư vấn cho nhiệm vụ này.
Chú Công nói "Không, đây là vấn đề hợp tác giữa cảnh sát và người dân". Ông cũng là một pháp sư, và nhiệm vụ của ông là phải hạ quỷ và diệt quỷ. Nhưng sau đó, ông lại gửi số thẻ của mình cho giám đốc.
Cúp điện thoại, chú Công quay đầu lại và hỏi chúng tôi phải làm gì tiếp theo. Trần Du cũng đã học được giọng điệu của chú Công vừa nãy, vỗ ngực và nói với chú Công: "Chú Công, chú không nói là cháu có thể lấy được bằng chứng à?"
Thấy Trần Du như thế này, chú ấy liếc nhìn Trần Du và nói "Dám chọc tôi? Cậu đã thấy tôi phải vất vả như nào chưa? "
Trần Du cười. Rồi nhìn tôi. Tôi nói với họ, tôi sợ chúng tôi vẫn cần sự giúp đỡ của cảnh sát, vì tôi muốn theo dõi mọi động thái của Lưu Vĩ Cường. Chúng ta cần biết anh ta muốn làm gì trước khi chúng ta có thể tiến hành các hành động khác.
Trước khi chờ chú Công nói, Trương Siêu lấy máy tính bảng ra, rồi mở màn hình lên, hỏi tôi có phải trường hợp này không? Màn hình của máy tính bảng hiện ra là màn hình theo dõi của nhà Lưu Vĩ Cường. Tôi hơi bất ngờ. Lúc này, Lưu Vĩ Cường đang ngồi trong văn phòng với khuôn mặt u ám. Tôi quay sang nhìn Trương Siêu với một ánh mắt khó tin.
"Làm sao cậu biết rằng chúng tôi đang tìm người này? Vả lại, đây không phải là video có sẵn, đây rõ ràng là video trực tiếp của camera nhà Lưu Vĩ Cường."
Trương Siêu lắc đầu và nói với tôi, anh ấy cứ nghe chúng tôi nói rằng Lưu Vĩ Cường là một người có thế lực, và người này có rất nhiều trên mạng nên anh ta theo dõi thông tin để kiểm tra. Sau đó anh ta đã xâm nhập được vào hệ thống giám sát của công ty một cách dễ dàng, và giờ chỉ cần theo dõi qua camera của công ty là có thể biết mọi động tĩnh của Lưu Vĩ Cường rồi.
Tôi thực sự bị thuyết phục, anh chàng này thực sự là một tài năng. Có vẻ như có Trương Siêu ở đây, và chúng tôi có thể tiết kiệm rất nhiều thứ. Thật là một người có ích với chúng tôi.
Trương Siêu hỏi chúng tôi: "có màn hình ở đây chứ". Chú Công gật đầu và đưa chúng tôi vào phòng. Ông bật máy chiếu. Trên tường liền có hai người đang chiến đấu. Chú Công hơi bối rối và nhanh chóng tắt máy. Lúc này, Trương Siêu đã làm một vài thao tác trên máy tính của mình, chuyển hình ảnh Lưu Vĩ Cường xuất hiện trực tiếp trên màn hình máy chiếu của chú ấy. Lúc này, Lưu Vĩ Cường đang đứng dậy và đi đi lại lại trong phòng, dường như có một cái gì đó trong tâm trí của hắn khiến hắn lo lắng.
Có vẻ như cuộc điều tra của cảnh sát đã làm hắn ta suy nghĩ cảnh giác hơn. sau đó hắn quay trở lại máy tính của mình. Trương Siêu tài giỏi đến nỗi cậu ta trực tiếp hiển thị thêm màn hình máy tính của Lưu Vĩ Cường cùng một lúc.
Tôi thấy rằng Lưu Vĩ Cường đang xem giám sát tại nhà hắn ở máy tính, nhưng việc giám sát tại nhà đã được Trương Siêu xử lý, vì vậy anh ta không thể tìm thấy gì.
Lúc này, điện thoại di động của Lưu Vĩ Cường dường như có một cuộc gọi. Hắn liếc nhìn chiếc điện thoại và sau đó nhấc máy. Nhưng vì không có âm thanh từ camera giám sát, nên chúng tôi không biết anh ta đang nói về cái gì. Ngay khi tôi muốn hỏi Trương Siêu rằng anh ta có thể nghe lén điện thoại không, Trương Siêu đã lấy ra một chiếc máy tính xách tay từ ba lô mà tôi chưa từng thấy trước đây. Chiếc laptop này hơi nặng vì nhìn nó vừa to vừa dày. Bàn tay anh lúc này giống như đôi bàn tay của một tên hacker chuyên nghiệp, tạo ra tiếng gõ nhẹ trên bàn phím.
Trong một lúc, giọng nói của một người phụ nữ phát ra từ dàn âm thanh nổi. Nhưng ngay từ đầu, những gì họ nói trước đó, chúng tôi đã bỏ lỡ và không có cách nào để biết họ đã nói những gì trước rồi.
"Hãy yên tâm, tuy tôi không biết ai đã báo cảnh sát, bọn cảnh sát chỉ hỏi việc đi lại thường xuyên của tôi. Trừ khi họ có bằng chứng chắc chắn hơn, nếu không thì bọn họ không dám bắt tôi đâu. Tôi đã thông qua mạng lưới quen biết của Lưu Vĩ Cường và gây áp lực lên lão giám đốc cảnh sát đó." Giọng nói của Lưu Vĩ Cường phát ra từ âm thanh máy tính của Trương Siêu.
"Hãy cứ ở yên với thân phận là Lưu Vĩ Cường, cũng rất may là lần trước chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho việc họa bì, ta lo sợ ngươi sẽ không cẩn thận mà bại lộ." Lúc này, một giọng nói của một người phụ nữ vang lên qua điện thoại và tôi nghe thấy giọng nói của người phụ nữ. tôi đã có một cảm giác rất quen.
"Đừng lo lắng, Thiên Sư Đường không thể giám sát tôi vào lúc này." Lưu Vĩ Cường nói với người phụ nữ trong điện thoại.
"Chúng ta không có nhiều thời gian. Nếu chuyện không thuận lợi, thì chúng ta sẽ không thể có được "nó".
"Cô đang quá căng thẳng rồi, mọi thứ vẫn đang diễn ra tốt đẹp, hãy cứ để tôi thực hiện việc này. Cô không phải lo lắng về điều đó." Lưu Vĩ Cường nói với người phụ nữ.
"Ngươi đã biết ở làng Kim Quý, chúng ta đã phạm sai lầm. Nếu lần này có sự cố xảy ra, chúng ta có thể sẽ lại để vuột mất 'nó'. Chúng ta vẫn nên cẩn thận." Người phụ nữ có vẻ hơi không vui.
Sau khi nghe những lời của người phụ nữ, vẻ mặt của Lưu Vĩ Cường hơi khó chịu và hắn ta nói với người phụ nữ ấy "Được rồi, tôi phải đi đây."
Người phụ nữ đối diện than thở một lúc, rồi nói với Lưu Vĩ Cường "Hãy cẩn thận, đừng để bị theo dõi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK