“Không thành vấn đề!” Lúc này, Độc Cô Tiểu Linh bước lên phía trước, lôi một hộp dụng cụ ra, chỉ hai ba cái đã tháo gỡ đại pháo trên mạn thuyền xuống một cách sạch sẽ lưu loát. “Chúng ta không thể đưa các ngươi về được, các ngươi vẫn phải tự mình chuyển nó đi thôi.” Thi Lang lại nói. “Ha ha! Chuyển được thì mang đi, mà không chuyển được thì ở lại, đúng không?” Vương Viễn cười hỏi. “Không sai!” Thi Lang gật đầu. Vương Viễn hơi mỉm cười, đi tới một bên thân pháo, hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.