Vật phẩm nhiệm vụ đổi lấy tiền, nhiệm vụ của Vương Viễn đáng lí sẽ bị chốt là thất bại.
Nhưng trong nhiệm vụ lần này, mấy việc lặt vặt Vương Viễn làm cũng không ít, vũ khí Tinh Lượng, công pháp Trung Cấp gì đó đều có, nếu so với võ học Trung Cấp "Kim Đao Thập Lục Thức" kia thì cũng không kém là bao.
Sau khi đánh bại Dư Thương Hải, số kinh nghiệm mà Vương Viễn nhận được giúp hắn tăng lên tận cấp mười lăm, đồng thời cảnh giới của một môn công pháp sẽ được tăng ngẫu nhiên.
Vương Viễn mở bảng thuộc tính nhìn lướt qua, trong chớp mắt liền cảm thấy đau trứng.
[Nội Công Cơ Bản]
Đẳng cấp: Bất Nhập Lưu
Tầng tu luyện: Ba tầng / Mười tầng (22/300)
Lực cánh tay +3
Căn cốt +3
Khí huyết +150
Nội lực +150
...
Lúc này cảnh giới được tăng lên, vừa nhìn đến dòng nội công, trong lòng Vương Viễn cảm thấy rất buồn bực.
Song điều khiến Vương Viễn cảm thấy khá mừng là, chiến đấu mất một ngày một đêm, độ thông thạo "Kim Cương Bất Hoại Thần Công" của Vương Viễn đã tăng lên tới 2242 điểm, xem chừng phải đi tìm BOSS lớn đánh, chứ đánh mấy con quái con thì không biết phải đánh đến khi nào.
Không chỉ có "Kim Cương Bất Hoại Thần Công", "Dã Cầu Quyền" của Vương Viễn cũng có chút thành tựu, tăng lên đến Lược Hữu Tiểu Thành. Vương Viễn đã học được chiêu thứ hai trong "Dã Cầu Quyền" là "Thị Tỉnh Vô Lại".
Cái tên chiêu thức này thật khiến người ta mất mặt, quá ngu si,
Tên ngu thì cũng cho qua, nhưng số lượng chiêu thức lại còn ít nữa chứ. Mặc dù Hoa Sơn kiếm pháp của Bôi Mạc Đình chỉ là kiếm pháp Cấp Thấp, nhưng một bộ cũng có tầm ba mươi sáu chiêu, mỗi lầng tăng lên một cảnh giới thì cũng có thể lĩnh ngộ được thêm ba, bốn chiêu... Tịch Tà Kiếm Pháp lại càng nhiều hơn, có bảy mươi hai chiêu.
Còn chiêu "Dã Cầu Quyền" này cho dù luyện đến mãn cấp cũng chỉ có tầm mười chiêu.
Khiến cho Vương Viễn hoàn toàn suy sụp đó là bộ võ học này, muốn tăng lên tầng tiếp theo cần tới tận 500 điểm thông thạo.
Phải biết rằng, để tăng cấp võ học Cấp Thấp từ tầng hai lên tầng ba cũng chỉ mất tầm 300 điểm, còn cái võ học Bất Nhập Lưu "Dã Cầu Quyền" không ai thèm này lại cần tới 500 điểm thông thạo. Thật đúng là cú lừa mà.
Không lẽ là vì ngộ tính thấp?
Không thể nào.
Theo lí mà nói, chênh lệch điểm ngộ tính sẽ thể hiện trong việc tăng điểm độ thông thạo. Giống như Bôi Mạc Đình, một người chơi có điểm ngộ tính mãn cấp, mỗi một lần sử dụng chiêu thức thì độ thông thạo cũng chỉ tăng 1 điểm. Mà người có ngộ tính thấp như Vương Viễn, mỗi lần sử dụng chiêu thức thì độ thông thạo tăng có 0.1 điểm, chắc chắn không thể đáp ứng được yêu cầu của bộ công pháp này.
Dù sao cũng liên quan đến vấn đề tính toán số liệu, trong trò chơi có nhiều loại công pháp như vậy, người thiết kế sẽ không tự rước lấy phiền phức cho bản thân mình. Thiết lập độ thông thạo theo điểm ngộ tính sẽ đơn giản hơn nhiều.
"Bỏ đi! Người thiết kế như thế nào cũng không liên quan đến mình!"
Càng nghĩ Vương Viễn càng hiểu rõ lí do vì sao công pháp Bất Nhập Lưu lại vô dụng như vậy, nên quyết định không suy nghĩ nữa. Sau này có chiêu thức võ học tốt hơn chút, chắc chắn hắn sẽ chọn quên đi thứ võ học rác rưởi này.
Đóng lại bảng thuộc tính, Vương Viễn mở bảng thiết lập, muốn thoát ra khỏi trò chơi.
...
Người trẻ tuổi ham chơi không biết giờ giấc là gì.
Trong trò chơi, Vương Viễn không cảm nhận được thời gian trôi qua, sau khi thoát khỏi trò chơi thì mới phát hiện đã hơn 10 giờ tối, hắn ở trong trò chơi này mười mấy tiếng rồi.
Cũng may trong phần đăng ký của "Đại Võ Tiên" có trang bị dụng cụ ngủ ngắn, có thể giúp cho người chơi chìm vào giấc ngủ và tỉnh dậy, làm như vậy cũng đảm bảo cho người chơi không chơi quá lâu dẫn đến chuyện không may.
Tùy tiện nấu gì đó ăn cho xong, Vương Viễn đăng nhập vào diễn đàn.
So với trước đây, bây giờ diễn đàn không còn sôi nổi nữa. Dù sao người chơi tiếp xúc với trò chơi thời gian càng lâu, trải nghiệm với kì ngộ càng nhiều, cũng không đăng bài dài tràn cả màn hình nữa.
Đương nhiên phần lớn người chơi vẫn rất thích hóng hớt, bài đăng có lượt tương tác nhiều nhất không phải là bài viết hướng dẫn, ví dụ những bài có tỷ lệ tương tác cao sẽ có mấy cái tiêu đề như "Hệ thống của Long Đằng xuất hiện BUG, làm sao để người chơi đảm bảo được quyền lợi của mình? Người bị hại đau khổ tố cáo."
Tiêu đề bài đăng này rất bắt mắt, Vương Viễn cầm chén trà, ma xui quỷ khiến thế nào mà nhấn vào bài viết.
“Phụt!”
Vừa bấm vào xem, Vương Viễn đã phun ngay ngụm trà mới uống lên máy tính.
Chỉ thấy trên màn hình, một anh chàng đầu trọc cao to lực lưỡng đang ném mạnh bàn ghế lên người tên đệ tử Cái Bang đang bị ông chủ quán ăn túm chặt.
Bên dưới còn thêm mắm dặm muối miêu tả chi tiết quá trình sự việc, sau đó người chơi phẫn nộ chỉ trích cách thiết lập vô liêm sỉ của công ty Long Đằng.
Càng khiến người khác điên tiết hơn là có tên còn lợi dụng lỗi BUG của hệ thống mà bạo hành thể xác của người ta trước mặt bao người. Vương Viễn thấy vậy vội vàng đóng topic lại.
Ok, bây giờ độ tàn bạo của người chơi cũng quá nặng đô, cũng không cần biết tiền căn hậu quả đã nhảy ra giả vờ chính nghĩa, cứ như chuyện tốt trên thế gian này đều là bọn họ làm vậy.
…
Ngoài topic này ra vẫn còn một topic khác rất nổi, độ phổ biến rất cao, nó có sức hấp dẫn với Vương Viễn hơn.
Bởi vì tiêu đề của topic có tên của Vương Viễn – Bàn về thân phận thật sự của Ngưu Đại Xuân – kẻ tàn nhẫn trong giang hồ.
Trước đây ở nơi này không ai biết đến cái tên Ngưu Đại Xuân, thế nhưng chỉ mất nửa ngày hôm nay mà cái tên này đã vang danh khắp giang hồ.
Một mình giết chết BOSS Quần Hiệp, liên thủ giết BOSS Hào Khách, một kẻ mạnh như vậy trực tiếp gây nên sóng to gió lớn trong giang hồ.
Được lên thông cáo của giang hồ, là vinh dự lớn nhất của người chơi “Đại Võ Tiên”, bất kể làm chuyện tốt hay chuyện xấu thì đều đại diện cho năng lực của người chơi.
Trò chơi ra mắt mới được vài ngày, cho đến hôm này ngoài sự cố của Vương Viễn, thì mới chỉ có cao thủ đệ nhất phái Hoa Sơn là Bạch Hạc Lượng Sí được lên bảng một lần mà thôi, còn Vương Viễn trong vòng một ngày lên thông cáo giang hồ những hai lần, nên độ quan tâm không cần nói cũng biết.