“Ngươi là ai!?”
Nhìn cái tên nửa đường chạy ra phá rối này, đệ tử Thiên Sơn cầm đầu tên là Thanh Y Lục Sam bèn hỏi với vẻ cảnh giác: “Ngươi dám xen vào chuyện của Hồng Hoa hội chúng ta?”
Ba chữ "Hồng Hoa hội", Thanh Y Lục Sam nhấn rất mạnh, hiển nhiên là đang muốn nói với Vương Viễn rằng bản thân không hề dễ chọc.
“Hồng Hoa hội?”
Vương Viễn nghe vậy, lông mày không khỏi nhíu lại.
“Sợ sao?”
Thấy vẻ mặt này của Vương Viễn, Thanh Y Lục Sam không khỏi cười lạnh một tiếng, hỏi.
“Đó là thứ gì vậy?”
Vương Viễn vuốt cằm, vờ như đang tự hỏi.
“Ngươi!!!”
Vương Viễn vừa mới dứt lời, Thanh Y Lục Sam tức đến nổ phổi. Hắn chỉ vào Vương Viễn cả giận nói: “Xem ra ngươi là muốn làm kẻ địch với Hồng Hoa hội chúng ta?”
“Đúng vậy, không phục thì ngươi đánh ta này.” Vương Viễn giang hai tay ra, khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười rất đáng đánh đòn.
Trời đất chứng giám, những lời này của Vương Viễn tuyệt đối là phát ra từ nội tâm.
“Mẹ nó! Giết cái tên khốn khiếp này trước!”
Chơi trò chơi có thể kết thù một cách thoải mái, Vương Viễn đã nói đến mức độ như vậy, đương nhiên chuyện này đã không còn đường lui nữa rồi.
Thanh Y Lục Sam gầm lên một tiếng, sau đó cầm kiếm đâm tới.
“Ha ha!”
Vương Viễn không một chút hoang mang, kéo cô gái ra đằng sau lưng mình, ưỡn ngực nghênh đón.
“Đang!”
Lại là một âm thanh trong trẻo vang lên.
Trường kiếm của Thanh Y Lục Sam vô cùng chuẩn xác đâm vào ngực của Vương Viễn.
-1
Cùng lúc đó, trên đầu Vương Viễn cũng xuất hiện một con số biểu thị lượng sát thương.
“!!!!????”
“Chuyện này…”
Nhìn thấy cảnh này, Thanh Y Lục Sam lập tức ngây ngẩn cả người, cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay mình, lại ngẩng đầu nhìn Vương Viễn vừa mới bị đâm trúng kia, trên mặt lập tức lộ ra sự sợ hãi.
Đừng thấy tiêu chuẩn chọn đồ của phái Thiên Sơn (dựa vào vẻ bề ngoài) có chút không đáng tin, nhưng kiếm pháp Thiên Sơn lại được xưng là có sát thương rất cao, có thể nói là cao nhất trong chín đại môn phái.
Tuy rằng kiếm pháp mà Thanh Y Lục Sam vừa mới dùng là kiếm pháp nhập môn của phái Thiên Sơn, nhưng uy lực của nó hiển nhiên là cao hơn rất nhiều so với võ học của những môn phái khác. Người chơi bình thường phải dùng tận ba đao để chém chết quái vật, Thanh Y Lục Sam thì chỉ cần hai kiếm là có thể đánh chết một cách nhẹ nhàng. Thế nên Thanh Y Lục Sam vẫn rất tự tin về lực sát thương của mình.
Vốn tưởng rằng chỉ cần một kiếm là Vương Viễn sẽ bị đâm đến gần chết, nhưng ai biết một kiếm này chọc vào ngực của Vương Viễn cũng chỉ gây ra sát thương là -1.
Trái tim của Thanh Y Lục Sam sắp vỡ vụn đến nơi rồi…
Không đợi Thanh Y Lục Sam khôi phục tinh thần, tay phải của Vương Viễn đột nhiên duỗi về phía trước, nắm lấy tay của Thanh Y Lục Sam kéo mạnh một cái. Nháy mắt người nọ đã bị kéo đến trước mặt hắn, ngay sau đó tay trái vung quyền đấm một cái vào mặt Thanh Y Lục Sam.
Thức thứ nhất của "Dã Cẩu Quyền" - Hồ Giảo Man Triền.
Ừ, dù sao cũng là công pháp Bất Nhập Lưu, tên của chiêu thức này quả thật không khác gì một trò đùa.
Tuy là quyền pháp Bất Nhập Lưu, nhưng Vương Viễn lại có hơn 60 điểm lực tay, hơn 100 điểm công kích, cho dù có là quyền pháp cấp thấp đi chăng nữa thì ở trong tay Vương Viễn – nó cũng sẽ phát huy được uy lực rất lớn.
“Bốp!”
Một quyền, chỉ một quyền Thanh Y Lục Sam đã bị Vương Viễn đánh cho văng ngược ra bên ngoài, vẽ ra một đường cong ở giữa không trung, sau đó nặng nề ngã xuống mặt đất.
-227
Con số biểu thị lượng sát thương vô cùng lớn hiện lên, Thanh Y Lục Sam bị đánh đến nỗi chỉ còn lại một chút xíu máu.
Vương Viễn theo sát ngay sau đó, chuẩn bị dùng một quyền đánh chết Thanh Y Lục Sam, đúng lúc này đệ tử Thiếu Lâm có tên là Đại Thiên Thế Giới vọt tới, giơ trường côn chắn ở trước mặt Vương Viễn.
“Rầm!”
Một quyền của Vương Viễn vô cùng mạnh mẽ đánh vào trường côn của Đại Thiên Thế Giới.
Đại Thiên Thế Giới chỉ cảm thấy gan bàn tay trở nên tê dại, một lực rất lớn truyền tới từ trường côn ở trong tay.
“Răng rắc!”
Trường côn lập tức đứt gãy, Đại Thiên Thế Giới bị đánh lui về phía sau vài bước, đặt mông ngồi ở trên mặt Thanh Y Lục Sam.
Thanh Y Lục Sam đáng thương, vốn lượng máu của hắn đã không còn bao nhiêu, lại bị Đại Thiên Thế Giới đặt mông ngồi lên mặt, lập tức ngỏm củ tỏi tại chỗ.
Mà vẻ mặt của Đại Thiên Thế Giới lúc này, có thể nói là giống Thanh Y Lục Sam vừa nãy y như đúc.
Khác với kiếm pháp Thiên Sơn, côn pháp của Thiếu Lâm lấy phòng ngự làm chủ, là chiêu thức có lực phòng ngự cao nhất trong số tất cả các môn phái.
Ai ngờ còn không đỡ nổi một quyền của Vương Viễn, đến vũ khí cũng bị phá hủy, có thể tưởng tượng ra được tâm trạng của Đại Thiên Thế Giới hiện giờ.
Người mới mà, cũng chỉ có một chiêu thức, không có vũ khí thì sẽ không sử dụng được chiêu thức, giờ phút này việc duy nhất mà Đại Thiên Thế Giới có thể làm chính là ngồi chờ chết.
Chẳng qua có một điều lại khiến Đại Thiên Thế Giới cảm thấy rất ngoài ý muốn chính là - Vương Viễn cũng không giết y, mà cười mỉm ngoắc ngoắc tay với gã đệ tử Đường Môn vừa mới xông tới. Hắn bày ra dáng vẻ bị đánh, rồi nói với vẻ giễu cợt: “Tiếp tục đi, ngươi còn chưa đánh ta đâu đó…”
“…”
Hai người liếc nhìn nhau, mồ hôi lạnh theo gương mặt chảy xuống dưới.
“Tên… Tên này bị thần kinh hả…”
Từ khi game online thực tế ảo lần đầu tiên phát hành đến nay đã hơn 20 năm.
Hai người Đại Thiên Thế Giới tiếp xúc với game thực tế ảo cũng không phải ngày một ngày hai, tuy trong trò chơi cũng đã gặp nghề tanker mưu sinh bằng cách chịu đòn, nhưng đây là thiết lập nghề nghiệp, đối kháng quái là trách nhiệm của bọn họ, còn thể loại liếm mặt chủ động đòi đánh như tên này thì hai người lần đầu gặp phải.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, game thực tế ảo được gọi là thế giới thứ hai, chắc chắn là loại người gì cũng có, có loại biến thái thích chịu đánh cũng hợp tình hợp lý. Chỉ là khi một người bình thường gặp phải loại người có mạch não kỳ quái thế này, da đầu vẫn ngứa ran.
"Thiên ca, ngươi bảo trọng! Ta sẽ đốt vàng mã cho ngươi!"
Chỉ trong khoảnh khắc, đệ tử Đường Môn phía xa xa để lại một câu cho Đại Thiên Thế Giới rồi xoay người bỏ chạy.