“?” Vương Viễn nghe thấy vậy thì ngẩng đầu lên, thấy một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt mình. “Đệch!” Sau khi thấy rõ khuôn mặt của người kia, Vương Viễn thầm nói một tiếng đen đủi, thảo nào cứ cảm thấy như là đã từng nhìn thấy cái hành động không biết tự lượng sức mình của mấy tên này ở đâu đó rồi, thì ra mấy tên này là người chơi Tam Sát Trang, mà đao khách trước mặt Vương Viễn chính là “Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu”. Mấy ngày không gặp, mà Tam Sát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.