“Vô liêm sỉ!” Yến Long Uyên mắng to: “Nếu đó là đồ Thiếu Lâm tự thì sao lại ở trong tay ta được?” Ha, lão già này cũng xảo trá lắm, lời này rõ ràng là cố ý nói cho Vương Viễn nghe: “Ngươi có nói thế nào cũng vô dụng, chỉ cần thứ này còn nằm trong tay ta thì nó chính là đồ của ta.” “A di đà phật!” Vương Viễn bèn nói tiếp: “Ngươi đã không có đồ của Thiếu Lâm tự vậy ngươi có gì để giao dịch?” “Trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Mộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.