Vương Viễn đột nhiên phát hiện người có tiền trong game đúng là không ít, chẳng trách lại có nhiều người vào trong game đãi vàng như thế. “Đương nhiên rồi! nếu Ngưu ca không tin thì có thể bán cho ta, ta trả vàng!” Kiếm Lăng Vân muốn chuyển khoản luôn, cực kỳ gấp gáp muốn mua tấm da hổ của Vương Viễn. “Ha ha!” Vương Viễn cười ha ha rồi xua tay nói: “Bây giờ ta chẳng có thứ gì cao cấp, thôi bỏ đi.” “Đúng là đáng tiếc.” Thấy Vương Viễn không bán, vẻ mặt Kiếm Lăng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.