“Không dám à? Thế thôi vậy, ta lại đi tìm người khác!” Vương Viễn thấy Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu do dự thì làm bộ rời đi. “Sao lại không dám được chứ!” Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu cuống lên, vội vàng nói: “Ngươi dẫn ta theo với.” “Giờ mới ra dáng người làm chuyện lớn chứ!” Vương Viễn gật đầu khen ngợi, sau đó nói: “Đầu tiên ta phải nói trước, trên đường đi tuyệt đối phải nghe ta chỉ huy, ta bảo ngươi làm gì thì làm nấy, không thắc mắc, cũng không được phép tiết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.