“Cướp nhiệm vụ?” Vương Viễn vừa cười vừa hỏi: “Làm sao ngươi biết ta không có nhiệm vụ?” “Cái này…” Trúc Diệp Thanh hơi ngớ ra, nói: “Ngươi có nhiệm vụ hay không có liên quan gì đến ta?” “Có đấy!” Vương Viễn đáp: “Nhiệm vụ của ta là Mao Thái, mà nhiệm vụ của ngươi cũng là Mao Thái, vậy đó chính là nhiệm vụ hai chiều… Nhiệm vụ hai chiều là có ý nghĩa gì, chắc hẳn ngươi cũng biết nhỉ.” Nói xong, Vương Viễn tiến lên một bước, áp sát Trúc Diệp Thanh. Hiển nhiên Trúc Diệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.