"Không... Ta không phải phế nhân! Ta không muốn làm phế nhân, ta là võ trạng nguyên..." Biết được mình đã thành phế nhân, Tô Xán lập tức sụp đổ, sau khi trầm mặc thật lâu thì bắt đầu lầm bầm, quỳ rạp trên đất ra sức bò dậy để chứng minh bản thân. Chỉ là cho dù y cố gắng cỡ nào, cũng không thể lấy ra một chút sức lực. "Hầy..." Thấy Tô Xán như vậy, Vương Viễn cũng mang vẻ mặt tiếc hận. Từ võ trạng nguyên thành hai bàn tay trắng, lại từ hai bàn tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.