“Tiểu mỹ nhân, không phải ngươi nói có chuyện xin chỉ bảo hay sao? Sao lại không nói chuyện, hê hê!” Lộc Trượng Khách còn đang ở một bên cười dâm đãng. “Ngươi đợi chút đã, ta có thứ này cho ngươi xem!” Vương Viễn đẩy tay của Lộc Trượng Khách sang một bên, bắt đầu cởi đai áo để kéo dài thời gian. Lộc Trượng Khách thấy thế, thở hổn hển đầy kích động. Khi tình cảnh ở trong phòng sắp lập tức phát triển đến mức không thể miêu tả được nữa, thì đột nhiên nghe thấy Hạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.