Vương Viễn nhìn chằm chằm vào người này, sững sờ mất chừng bảy, tám giây. Người này lại rất ung dung thản nhiên, không vì bị Vương Viễn nhìn chằm chằm vào mà có bất cứ cảm xúc nào, từ đó có thể thấy được tâm trí của gã tuyệt đối là người làm nên đại sự. Vậy mà trong ma giáo còn có một thần nhân như vậy ẩn nấp nữa sao? Nghĩ Vương Viễn đã từng tới đỉnh Quang Minh, cũng đã từng đánh nhau với Trương Vô Kỵ, còn ấn tên khốn Dương Tiêu kia vào trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.