“Phụ thân định đánh con?” Bao Bất Tịnh đứng bên cạnh nghe Vương Viễn nói vậy vội la lên: “Phụ thân định đánh con, con sẽ khóc cho mà xem!” “Ta…” Vương Viễn run tay, xúc động đến độ suýt chút nữa bóp chết con nhóc này. “Được rồi được rồi, ta chơi với ngươi là được chứ gì.” Vương Viễn bất đắc dĩ lắm chứ bộ, không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp. “Vâng, chúng ta chơi gì đây ạ?” Bao Bất Tịnh vô cùng phấn khởi hỏi. “Chơi gì à?” Vương Viễn suy tư một chốc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.