“Ta đây mới là từ bi thật sự.” Nghĩ đến đây, Vương Viễn còn không quên khen mình một câu. “Nhưng bây giờ ta không có tiền, phải làm sao đây?” Yên Vô Vân ngại ngùng hỏi. “Cái này không sợ…” Vương Viễn phất tay, đáp: “Các ngươi giao nhiệm vụ thì có tiền chứ sao, ta không gấp.” “Vậy được! Có thể kết bạn không?” Yên Vô Vân hỏi. “Ngưu Đại Xuân!” Vương Viễn nở nụ cười, báo tên của mình. “Ặc!” Nghe thấy ba chữ Ngưu Đại Xuân này, ba người Yên Vô Vân chấn động cả người,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.