"Cút! Mặn thì đừng có ăn!" Vương Viễn thuận tay cầm cốc rót cho Tống Dương một cốc nước, sau đó giật lại khoai tây chiên, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong đó còn chút vụn. Má nó! Vương Viễn nắm tay... Thật muốn đánh cô nàng này một trận. "Em đói quá!" Tống Dương cầm cốc uống một hớp, sau đó bắt đầu xin ăn. Thiên phú này, đúng là không tiến vào Cái Bang thật uổng công. "Cho chết đói luôn đi!" Vương Viễn câm nín nói: "Mày ăn chực ở nhà anh gần một tháng, bố khỉ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.