“Bình tĩnh chút, bình tĩnh chút!” Vương Viễn phất tay tỏ ý mọi người hãy câm miệng. Sau đó nghiêm túc học theo giọng điệu vừa rồi của Mặc Bạch: “Đệ tử Hoa Sơn có thể tự do ra vào, về phần các ngươi, không giao Hồn Châu ra, thì hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.” “Hừ hừ!” Nghe được lời này của Vương Viễn, Mặc Bạch tức đến bật cười, nhìn chằm chằm vào Vương Viễn rồi lạnh giọng nói: “Ta đã nói lời khách sáo rồi, nếu các ngươi đã ngu lâu dốt bền như vậy, thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.