“Đó là chí bảo của Phật môn, với tu vi võ học hiện tại của ngươi thì chưa sử dụng được.” Huyền Từ nói: “Nhưng tương lai chắc chắn sẽ hữu dụng.” “Ngài có thể nói cặn kẽ hơn chút không?” Vương Viễn vẫn mù mờ không thôi, lão nói vậy khác gì chẳng nói. “Giải thích vậy đã là cặn kẽ lắm rồi!” Huyền Từ cười nói: “Cặn kẽ thêm nữa chính là ăn gian trắng trợn đó, ta sẽ bị trời phạt cho xem.” “Được rồi!” Nghe Huyền Từ nói vậy, Vương Viễn không gặng hỏi thêm nữa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.