Nghe Vương Viễn nói vậy Bôi Mặc Đình sầu não, cứ cho là dụ dỗ Yến Long Uyên thì cũng thôi kệ đi, nhưng lá Độn Địa Phù đó giá trị không nhỏ tí nào, cuối cùng thì nhiệm vụ lại thất bại, tâm trạng của Bôi Mạc Đình không cần nghĩ cũng biết. “Hê hê!” Vương Viễn cười hê hê: “Nhưng ta sờ thấy thứ này trên người lão, ngươi có lấy hay không?” Vừa nói Vương Viễn vừa xòe Huyền Ngưu Bảo Châu trong tay ra. “Thứ này… Mẹ kiếp!” Nhìn thấy thuộc tính của Huyền Ngưu Bảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.