“Phịch!” Nhìn thấy lệnh bài mà Vương Viễn đưa tới, hai vệ binh lập tức quỳ xuống đất, lớn tiếng nói: “Không biết là ân nhân của vương gia, mong cô nương hãy thứ tội!” “???” Một đám truy binh trông thấy vệ binh đại ca vẫn luôn cao ngạo vô địch, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Vương Viễn, trên đầu đồng loạt nhảy lên một chuỗi dấu chấm hỏi. Lữ Tứ Phương lại càng run rẩy trong lòng hơn, dường như phát hiện ra có chỗ hơi không đúng. “Hở? Hiệu nghiệm như vậy sao?” Vương Viễn có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.