“Soạt!” Trường kiếm xẹt qua sát lưng của Tống Dương. Cùng lúc đó, cô đá một cước ra sau bằng chân phải, không nghiêng không lệch, đá “bốp” một tiếng vào cổ tay của Bạch Hạc Lưỡng Sí. Cổ tay của hắn ta tê rần, trường kiếm trong tay bị đá hếch lên, mũi kiếm hướng lên, suýt chút nữa thì không nắm được. “Hả? Cửu Chuyển Liên Hoàn sao?” Vương Viễn thấy thế thì ngạc nhiên nói: “Học cũng giống lắm đấy! Lén học trộm công phu, đúng là không biết xấu hổ!” Vương Viễn còn chưa dứt lời,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.