“Ngài yên tâm, sống phải thấy người chết phải thấy xác, con nhất định sẽ tìm được người mang về.” Nhận nhiệm vụ xong, Vương Viễn vỗ ngực thề son sắt. “…” Huyền Từ câm nín nói: “Tốt nhất là còn sống…” Vương Viễn khó hiểu bảo: “Ngài đừng cứng ngắc vậy chứ, giang hồ hiểm ác bao nhiêu, cha Tiêu Phong võ công cao cường như vậy mà còn bị các ngài chơi đùa đến chết, một tiểu hòa thượng như Hư Trúc sao có thể vô duyên vô cớ thất lạc được. Không biết chừng hiện tại…” “Được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.