"Xì!"
Vương Viễn khinh bỉ trợn mắt nhìn Dư Thương Hải, lão tặc này đường đường là chưởng môn của phái Thanh Thành, thế nhưng kiếm trên người lại không bằng nổi một tên nhị thế tổ như Lâm Bình Chi.
Ném Tùng Phong Kiếm vào túi đồ, Vương Viễn tiếp tục mò thi thể của Dư Thương Hải, lão tặc này quả thực rất nghèo, sờ tới sờ lui cũng chỉ móc được một quyển sách rách rưới.
[Thanh Tự Cửu Đả] (chiêu thức)
Loại hình: Ám khí
Phẩm chất: Trung Cấp
Giới thiệu: Tuyệt học ám khí trấn phái của phái Thanh Thành
Điều kiện học tập: Ngộ tính 21 thân pháp 37
Thanh tự cửu đả, nhất thanh cửu đả, phối hợp với ám khí độc môn Lôi Công Oanh cùng Thanh Phong Đinh của phái Thanh Thành sẽ có hiệu quả rất tốt.
"Mẹ nó! Lại là rác rưởi!"
Vương Viễn siết chặt cuốn sách rách rưới, hai chân hận không thể đạp vào mông Dư Thương Hải một cách hung hãn.
Thật ra thì lời này của Vương Viễn cũng có chút trái với lương tâm. Ám khí là một môn võ học tương đối đặc thù. Là một loại công pháp võ học không những hiếm hoi, hơn nữa còn mạnh vô cùng, có khả năng tấn công từ khoảng cách xa, cho nên khi so sánh với võ học cùng cấp bậc thì ám khí luôn cao hơn một bậc. Thế nhưng người trong võ lâm tất cả đều tự xưng là hiệp nghĩa, khinh thường dùng ám khí, vì vậy võ học loại ám khí mới tương đối hiếm hoi.
Thanh Tự Cửu Đả là võ học trấn phái của phái Thanh Thành, mặc dù chỉ là võ học Trung Cấp nhưng vẫn tương đối cường hãn, ám khí vừa nãy Dư Thương Hải sử dụng để đánh chết hai vợ chồng Lâm Chấn Nam nghiễm nhiên chính là tuyệt học Thanh Tự Cửu Đả.
Chỉ là điều kiện học tập của môn võ học này tương đối cao, vô luận là ngộ tính hay thân pháp Vương Viễn đều không đạt tới yêu cầu. Công pháp không thể học tập ở trong mắt Vương Viễn đều là rác rưởi, không có ngoại lệ.
"Ngươi học được công pháp này không?"
Vương Viễn cầm Thanh Tự Cửu Đả hỏi Bôi Mạc Đình. Đánh chết Dư Thương Hải, đóng góp của Bôi Mạc Đình cũng không hề nhỏ, đương nhiên Vương Viễn cũng không phải loại người chỉ biết ăn một mình.
"Hừ!" Bôi Mạc Đình ngạo nghễ nói: "Ta là đệ tử Hoa Sơn, là danh môn chính phái, công pháp hèn hạ như ám khí đương nhiên ta không cần."
"Bày đặt!"
Vương Viễn bĩu môi, ném Thanh Tự Cửu Đả vào túi đồ, sau đó nói: "Ngươi vẫn nợ ta mười lăm lượng vàng, chút nữa ta sẽ mang Tùng Phong Kiếm và Thanh Tự Cửu Đả đi bán, sau đó chúng ta chia nhau."
"Tất cả nghe ngươi hết!" Bôi Mạc Đình không phải là loại người hay tính toán, đương nhiên không có ý kiến gì đối với dự định của Vương Viễn.
"Tiếp theo ngươi định đi đâu?" Vương Viễn lại hỏi.
"Cha mẹ của Lâm Bình Chi đều chết hết, nhiệm vụ của ta thay đổi, bây giờ ta phải mang hắn lên Hoa Sơn." Bôi Mạc Đình đồng tình liếc Lâm Bình Chi một cái, sau đó hỏi ngược lại: "Ngươi thì sao?"
"Ta?" Vương Viễn lôi cái bao Lâm Chấn Nam vừa đưa cho minh ra, nói: "Mang thứ này tới Lạc Dương thôi."
"Đây là gì?"
Bôi Mạc Đình đầy tò mò hỏi.
"Làm sao ta biết được!" Vương Viễn bất mãn nói: "Lúc nãy Lâm Chấn Nam còn dặn ta không được cho Lâm Bình Chi biết, bây giờ ta còn tò mò hơn ngươi."
"Hừm... Hay là mở ra nhìn một chút?" Bôi Mạc Đình suy tư một chút, trên mặt cũng viết đầy hai chữ tò mò.
Nếu Lâm Chấn Nam chỉ nói giao vật này cho Vương Nguyên Phách thì Vương Viễn cùng Bôi Mạc Đình cũng sẽ không tò mò đến vậy, thế nhưng lão già này cuối cùng còn thêm một câu không để cho Lâm Bình Chi biết, cái này bắt đầu có chút kì lạ.
Rốt cuộc là đồ vật gì mà ngay cả con ruột mình cũng không thể biết?
"Được!"
Hai tên xấu bụng ăn ý với nhau, ở dưới sự khuyến khích của Bôi Mạc Đình, Vương Viễn trực tiếp mở bao ra.
"Rào!"
Cái bao vừa mở ra, một cái áo cà sa màu đỏ rơi xuống.
"Áo cà sa? Chẳng lẽ thứ này là trang bị ta có thể sử dụng?" Thấy vậy, Vương Viễn trong lòng vui mừng, vội vàng nhặt áo cà sa ở trên mặt đất lên, bảng thuộc tính vừa xuất hiện, thông tin của áo cà sa liền hiện ra đầy đủ ở trước mắt hai người Vương Viễn cùng Bôi Mạc Đình.
[Tịch Tà Kiếm Pháp] (Chiêu thức)
Loại hình: Kiếm pháp
Phẩm chất: Tuyệt Học
Giới thiệu: Bảy mươi hai chiêu kiếm pháp trừ tà tổ truyền của tiêu cục Phúc Uy, không có đối thủ trên thiên hạ.
Điều kiện học tập: Ngộ tính 42 thân pháp 27
Muốn luyện công pháp này trước tiên phải tự thiến.
"Tuyệt... Tuyệt Học!!???"
Thấy thuộc tính của áo cà sa, con mắt Vương Viễn cùng Bôi Mạc Đình trực tiếp lòi ra ngoài.
"Bốp!"
Sau một lúc lâu, Vương Viễn vung tay tát thẳng vào mặt Bôi Mạc Đình một cái.
"Ngươi làm gì vậy?"
Bôi Mạc Đình giận dữ.
"Ta thử xem mình có đang nằm mơ hay không!" Vương Viễn giải thích.
Tuyệt Học... Con mẹ nó là Tuyệt Học.
Ở giai đoạn đầu của trò chơi, võ học Trung Cấp đã là võ học sang nhất, võ học cấp Tuyệt Học này sớm nhất cũng phải xuất hiện ở giai đoạn cuối của trò chơi.
Huống chi, trong "Đại Võ Tiên", nếu người chơi muốn học tập một môn Tuyệt Học nào đó đều phải làm một đống lớn nhiệm vụ rườm rà, hơn nữa còn phải luyện rất nhiều môn võ học trước đó đến cảnh giới cực cao mới có thể học tập. Thế nhưng hiện tại hai người chỉ làm đúng một nhiệm vụ hộ tống lại tùy tùy tiện tiện liền lấy được một quyển Tuyệt Học, chuyện này nếu ai nghe được đều sẽ cho rằng đấy là trò đùa. Kể cả một người có lý trí như Vương Viễn cũng cảm thấy đây là hệ thống đang đùa với mình.
Đây chính là Tuyệt Học tổ truyền của Lâm gia?
Không thể nào!
Công phu của một nhà ba người Lâm Chấn Nam ai cũng thấy rồi, căn bản là cực kém, nếu như có loại Tuyệt Học này thì họ còn có thể bị một NPC được thiết lập ở trình độ võ học cao cấp đánh thảm thương như vậy sao? Chuyện này hoàn toàn không phù hợp với giả thiết. Vả lại, vật quý giá như vậy, Lâm Chấn Nam hẳn phải để lại cho con trai mình mới đúng, thế nhưng tại sao hắn lại không cho phép mình nói cho Lâm Bình Chi?
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Viễn cũng không hiểu con ma Lâm Chấn Nam này rốt cuộc nghĩ cái gì trong đầu.
"Muốn luyện công pháp này trước tiên phải tự thiến."
So với những nghi ngờ của Vương Viễn, Bôi Mạc Đình lại chú ý vào công pháp nhiều hơn, hắn hỏi Vương Viễn, trên mặt hiện rõ sự khó hiểu: "Những lời này nghĩa là gì?"