“Chuyện này thật ra cũng không cần….” Tạ Yên Khách tự khiến mình khó xử, sờ mũi một cách lúng túng. Thạch Phá Thiên nói: “Mẹ, Tạ bá bá này là người rất tốt, mấy năm này là lão nuôi ta lớn, sau đó lại dẫn ta tới đây tìm ngươi.” “Ngươi không cầu xin người ta đấy chứ?” Mai Phương Cô lạnh lùng hỏi. “Ta…” Thạch Phá Thiên rõ ràng không phải là người biết nói dối, nghe thấy lời này của bà ta, ánh mắt có hơi trốn tránh, hé miệng định nói ra sự thật. “Không! Đương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.