“Đã cứu được Vô Kỵ muội tử ra ngoài rồi, vậy ta về trước đây!” Độc Cô Tiểu Linh nhìn thoáng qua Vương Viễn, lại liếc mắt nhìn Tống Dương đang giương nanh múa vốt, lên tiếng ngắt lời. Mục đích Độc Cô Tiểu Linh tới đây chính là giúp Vương Viễn cứu người. Hiện tại đã vớt được người ra ngoài, nhiệm vụ cũng xem như hoàn thành. Độc Cô Tiểu Linh quý trọng thời gian, không nhàn rỗi ẩu đả với hai người Vương Viễn. “Về đâu?” Vương Viễn thuận tay ném Tống Dương sang một bên, buồn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.